Với sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ
nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu, chủ nghĩa xã hội lâm vào thoái trào, từ đó đặt chủ
nghĩa Mác-Lênin trước sự thử thách khắc nghiệt của lịch sử. Trong bối cảnh đó,
các nhà chính trị và tư tưởng tư sản phản động hí hửng tung ra đủ thứ lý luận
nhằm bác bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin và rêu rao về sự thắng lợi của chủ nghĩa tư
bản, sự diệt vong của chủ nghĩa cộng sản, về “chiến thắng không cần chiến
tranh” (Nichxơn), về “Sự tận cùng của lịch sử” (Phucuyama). Không những kẻ thù
của chủ nghĩa Mác-Lênin mà cả một số người trước đây một thời được coi là người
mác xít, thì giờ đây cũng ra sức xuyên tạc, bác bỏ, công kích chủ nghĩa
Mác-Lênin, họ cho rằng học thuyết đó đã lỗi thờirồi.
Giá trị của học thuyết C.Mác không
phải ở chỗ mọi câu nói của C.Mác đều là chân lý vĩnh cửu, những người cách mạng cứ thế mà áp dụng không cần xem xét điều kiện,
hoàn cảnh cụ thể. C.Mác từng tuyên bố: “Chúng ta không tỏ ra là những nhà lý
luận suông tay cầm một mớ nguyên lý có sẵn: đây là chân lý, hãy phục tùng nó đi”.
Ph.Ăngghen đã nhiều lần nhấn mạnh: “Học thuyết của chúng tôi không phải là giáo
điều mà là kim chỉ nam cho hành động”.Nói về cái tinh tuý nhất trong học
thuyết Mác, Hồ Chí Minh tóm gọn trong ba chữ: phép biện chứng- tức linh
hồn sống của chủ nghĩa Mác.V.I.Lênin nói : “Học thuyết C.Mác là học thuyết vạn
năng, vì nó là một học thuyết chính xác. Đó là một học thuyết cân đối và hoàn
bị, nó cho người ta một thế giới quan hoàn chỉnh, không thoả hiệp với bất cứ
một sự mê tín nào, một hành vi phản động nào, một hành vi bảo vệ sự áp bức của
tư sản…”.
HVP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét