Quyền con người nói chung, quyền “tự do tôn giáo” nói riêng là những quyền tự nhiên, vốn có và khách quan của con người được ghi nhận và bảo vệ bởi pháp luật quốc gia và các thỏa thuận pháp lý quốc tế. Song, lợi dụng quyền tự do tôn giáo để đòi “tự do tuyệt đối về tôn giáo” (tôn giáo đứng ngoài pháp luật) dù mục đích nào cũng đều phi thực tiễn, không thể chấp nhận.
Theo văn bản pháp lý của Liên hợp quốc: mặc
dù là một quyền cơ bản của con người, nhưng quyền tự do tín ngưỡng, tôn
giáo không phải là tuyệt đối mà là một quyền tương đối, có
giới hạn. Điều này được chỉ rõ tại Khoản 2, Điều 29, Tuyên ngôn Nhân quyền thế
giới năm 1948: “Khi hưởng thụ các quyền và tự do của mình, mọi người chỉ
phải tuân thủ những hạn chế do luật định, nhằm bảo đảm sự công nhận và tôn
trọng thích đáng đối với các quyền và tự do của người khác, cũng như nhằm đáp
ứng những yêu cầu chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung
trong một xã hội dân chủ”; Khoản 3, Điều 18, Công ước quốc tế về các quyền dân
sự và chính trị năm 1966:
Ở Việt
Nam, Điều 15, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 2013 chỉ
rõ: “Quyền công dân không tách rời nghĩa vụ công dân”.
Thực
tiễn trên thế giới, các quốc gia có nền kinh tế phát triển đều quan niệm về tự
do tín ngưỡng, tôn giáo phải đặt trong mối quan hệ với nhà nước và pháp luật.
Hiến pháp Cộng hòa Liên bang Ðức quy định: tự do tôn giáo, tín ngưỡng được bảo
đảm, nhưng hoạt động của một tổ chức tôn giáo có thể bị giới hạn hay bị
cấm nếu như mục đích và hoạt động của tổ chức đó vi phạm quy định của
Luật hình sự hay chống lại chế độ xã hội đã được quy định trong Hiến pháp. Tại
Áo, Ðiều 28, Bộ Luật về hội đoàn chỉ rõ: một tổ chức tôn giáo có thể bị giải
tán nếu vi phạm quy định trong Bộ luật Hình sự. Ở Mỹ, tuy Hiến pháp nước này
không đưa ra giới hạn đối với tôn giáo, nhưng lại chỉ rõ: các cơ quan chính
quyền của bang trực tiếp thi hành việc giám sát các hoạt động của các tổ chức
tôn giáo trên địa bàn hành chính của bang, chỉ sau khi được chính quyền xem
xét, đồng ý cho phép thành lập thì các tổ chức tôn giáo mới được phép hoạt động
và có tư cách pháp nhân, v.v.
Song,
với những toan tính chính trị, các thế lực thù địch ra sức nhào nặn, đồng nhất,
đánh tráo hai khái niệm này, nhằm khẳng định tự do thể hiện tôn giáo là tuyệt
đối. Ở khía cạnh khác, cụm từ “tự do tôn giáo” và “tự do thể hiện tôn giáo” tuy
khác về bản chất, nhưng lại có sự trùng lặp tương đối về mặt ngôn ngữ, nên đã
trở thành công cụ chính trị để một số quốc gia tự cho mình “quyền” để phán xét
thành tựu bảo đảm quyền tự do tôn giáo của quốc gia khác vì mục đích chính trị.
Hiến pháp và các văn bản quy phạm pháp luật
Việt Nam đều khẳng định chủ trương nhất quán của Đảng, Nhà nước Việt Nam: luôn
tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân; các tôn
giáo đều bình đẳng trước pháp luật. Điều này tiếp tục được Đảng ta khẳng định:
“Tạo điều kiện cho các tổ chức tôn giáo sinh hoạt đúng quy định của pháp luật;
chủ động giúp đỡ, giải quyết các nhu cầu hoạt động tôn giáo, tín ngưỡng, tâm
linh của quần chúng”1. Điều 24, Hiến pháp năm 2013: “Mọi người có
quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các
tôn giáo bình đẳng trước pháp luật”. Điều 3, Luật Tín ngưỡng, tôn giáo năm
2016: “Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của mọi
người; bảo đảm để các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật”. Mặc dù các văn bản
pháp lý của Việt Nam hoàn toàn tương thích với Tuyên ngôn Nhân quyền thế giới
năm 1948, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966 của Liên
hợp quốc, nhưng các thế lực thù địch, phần tử cơ hội chính trị vẫn cố tình tạo
cớ, xuyên tạc, cho rằng hệ thống pháp luật Việt Nam ban hành nhằm hạn chế “tự
do tín ngưỡng, tôn giáo” của người dân và đòi “tự do tuyệt đối về tôn giáo”.
Đây là sự xuyên tạc hết sức lố bịch nằm trong chiến lược “Diễn biến hòa bình”
của các thế lực thù địch.
Lịch sử đã minh chứng: dưới sự lãnh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam, các tôn giáo chung sống gắn bó, hòa hợp, “tốt đời, đẹp
đạo”; các tín đồ, chức sắc tin tưởng vào đường lối, chủ trương của Đảng, chính
sách, pháp luật Nhà nước, phát huy truyền thống yêu nước, đồng hành cùng dân
tộc, góp phần to lớn trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đến ngày
31/12/2020, Việt Nam có: 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo được Nhà nước công nhận
và cấp đăng ký hoạt động tôn giáo; gần 30.000 cơ sở thờ tự, 53 cơ sở đào tạo;
các nhóm người theo tôn giáo chưa được công nhận được chính quyền địa phương
bảo đảm sinh hoạt tại gia đình, điểm nhóm đã đăng ký theo quy định của Luật Tín
ngưỡng, tôn giáo, trong đó có cả điểm nhóm sinh hoạt tôn giáo của người nước
ngoài. Nhiều tỉnh, thành phố bàn giao đất cho các tổ chức tôn giáo xây dựng cơ
sở thờ tự, cơ sở đào tạo: Thành phố Hồ Chí Minh giao 7.500 m2 cho
Tổng Liên hội Hội thánh Tin lành Việt Nam xây dựng Viện Thánh kinh thần học;
Thừa Thiên Huế giao 20 ha cho Học viện Phật giáo; Đà Nẵng giao 6.000 m2 cho
Hội truyền giáo Cơ đốc; Hà Nội giao 11 ha cho Giáo hội Phật giáo để xây dựng
Học viện Phật giáo, v.v. Hằng năm, có hàng trăm đoàn của tổ chức, cá nhân tôn
giáo ở trong nước tham gia hoạt động tôn giáo ở nước ngoài; nhiều chức sắc nước
ngoài vào Việt Nam hoạt động tôn giáo. Nhiều hoạt động tôn giáo quốc tế được tổ
chức thành công tại Việt Nam: Công giáo tổ chức Tổng hội Dòng Đa Minh thế giới;
Tin lành kỷ niệm 100 năm đạo Tin lành truyền vào Việt Nam; Giáo hội Phật giáo
tổ chức Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc năm 2019 đã thu hút sự tham dự của trên
3.000 đại biểu tăng ni, phật tử trong và ngoài nước tham dự, được dư luận quốc
tế đánh giá cao, v.v. Đặc biệt, Việt Nam trúng cử là thành viên Hội đồng Nhân
quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2014 - 2016 với số phiếu cao nhất và đã bảo vệ
thành công các Phiên Cơ chế rà soát định kỳ phổ quát chu kỳ II. Hiện nay, các
nước ASEAN đã đồng ý giới thiệu Việt Nam ứng cử vào thành viên Hội đồng Nhân
quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2023 - 2025. Sự thực trên là sự khẳng định mạnh mẽ
nhất của Việt Nam trong bảo vệ quyền con người, trong đó có quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo. Đồng thời khẳng định: không ở đâu có quyền tự do tôn giáo
tuyệt đối như đòi hỏi phi lý của một số người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét