Tăng cường công tác giáo dục chính trị tư tưởng, lý luận, bảo vệ và giữ
vững nền tảng tư tưởng của Đảng là chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh
phải gắn với công tác phòng chống “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa”. Vì, các thế lực thù địch luôn tìm mọi cách để chống phá sự
nghiệp cách mạng Việt Nam với những hình thức, phương pháp, cách thức ngày càng
tình vi, thâm độc và xảo quyệt. Theo đó, thời gian tới các cấp, các ngành cần
đẩy mạnh công tác xây dựng Đảng. Xây dựng các tổ chức đảng thật sự trong sạch,
vững mạnh, xây dựng hệ thống chính trị ở cơ sở vững chắc, quản lý chặt chẽ đội
ngũ cán bộ, đảng viên là cơ sở để ngăn ngừa, đẩy lùi nguy cơ tác động từ bên
ngoài; chú trọng công tác bảo vệ chính trị nội bộ, giữ vững và tăng cường khả
năng đề kháng trong chính nội bộ. Tăng cường đấu
tranh chống tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí; nhận diện rõ được những kẻ cơ
hội chính trị, tham vọng quyền lực, chuyên quyền, độc đoán, phe cánh; kiên
quyết loại trừ những đối tượng này ra khỏi hàng ngũ của Đảng, làm trong sạch tổ
chức đảng và bộ máy chính quyền các cấp. Kịp thời phát hiện, khắc phục những
khuyết điểm, thiếu sót từ khi mới nhen nhóm, phát sinh với phương châm “chủ
động phòng ngừa, tự bảo vệ mình là chính”. Kết hợp chặt chẽ giữa “xây” và
“chống” trong các giải pháp đấu tranh; chủ động phòng ngừa với đấu tranh chống
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” làm thất bại âm mưu, hoạt động “diễn biến hòa
bình” của các thế lực thù địch. Không ngừng bổ sung, phát triển nhằm bảo đảm
tính khoa học, tính cách mạng của chủ nghĩa Mác-Lênin trong điều kiện mới.
Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019
NHẬN DIỆN ÂM MƯU CHỐNG PHÁ CỦA CÁC LỰC LƯỢNG PHẢN ĐỘNG TRONG “TỰ DIỄN BIẾN”, “TỰ CHUYỂN HÓA” Ở CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN HIỆN NAY
Hiện nay, trước sự phát triển mạnh mẽ của hệ thống thông
tin truyền thông, lợi dụng sự thiếu thông tin của một bộ phận cán bộ, đảng viên
và nhân dân nên các thế lực thù địch, phản động ra sức tuyên truyền, chống phá
cách mạng với những thủ đoạn hết sức tinh vi, thâm độc. Chúng lợi dụng vấn đề
dân tộc, tôn giáo, dân chủ, nhân quyền để chống phá ta. Chúng ra sức lợi dụng
những thành tựu của khoa học và công nghệ để thực hiện các mưu đồ đen tối như
dàn dựng những hình ảnh, clip giả với nội dung xấu độc và sử dụng sức mạnh của
truyền thông để tuyên truyền nhằm kích động, lôi kéo nhân dân thực hiện các mưu
đồ đen tối, phá hoại sự nghiệp cách mạng của Đảng và nhân dân ta. Do đó, để đấu
tranh, ngăn ngừa có hiệu quả với những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
trong cán bộ, đảng viên và nhân dân cần phải nhận diện, chỉ mặt những tổ chức
phản động cũng như âm mưu, thủ đoạn của chúng giúp nhân dân hiểu rõ bộ mặt thật
của chúng, nâng cao cao cảnh giác và không mắc mưu.
Hiện nay,
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên trở thành nguy cơ đối
với cách mạng Việt Nam .
“Tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” về nhận thức sớm muộn cũng sẽ dẫn đến sự thay
đổi hành vi, hành động chống đối về chính trị của một cá nhân hay một tổ chức. Xa
rời những nguyên lý của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; ca ngợi chủ
nghĩa tư bản và phản bác, phủ định chủ nghĩa xã hội rồi sẽ dẫn tới những hoạt
động chống phá chế độ xã hội chủ nghĩa dưới hình thức này hay hình thức khác.
Đó là vấn đề có tính quy luật. Vì vậy, cần phải hết sức cảnh giác và không thể
coi thường nguy cơ “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Thực hiện đồng
bộ các giải pháp để đấu tranh, ngăn ngừa với những biểu hiện “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên và nhân dân góp phần làm thất bại chiến
lược “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, phản động chống phá sự
nghiệp cách mạng nước ta./.
GIÁ TRỊ TRƯỜNG TỒN CỦA QUỐC TẾ CỘNG SẢN VỚI PHONG TRÀO CÁCH MẠNG VIỆT NAM
Trong
những ngày này, hàng triệu người cộng sản chân chính và lực lượng yêu chuộng
hòa bình trên thế giới đều hướng về Quốc tế Cộng sản, nhân dịp kỷ niệm 100 năm
thành lập. Ra đời và tồn tại gần một phần tư thế kỷ, Quốc tế Cộng sản thực sự
là một tổ chức cách mạng rộng lớn nhất, “là một Đảng cộng sản thế giới”[1] như Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng
định. Và dù lịch sử
của Quốc tế Cộng sản đã khép lại, nhưng vai trò, cùng những đóng góp to lớn của
Quốc tế Cộng sản đối với cách mạng thế giới, trong đó có Việt Nam vẫn là một sự
thật hiển nhiên, không thể bác bỏ. Những vấn đề có tính quy luật được Quốc tế
Cộng sản vạch ra, không chỉ là động lực mà còn là bài học thực tiễn sinh động,
mang giá trị trường tồn đối với cách mạng Việt Nam.
Thứ nhất, Quốc tế Cộng sản xác định đúng vấn đề dân tộc và thuộc
địa, đã định hướng rõ con đường cứu nước, giải phóng dân tộc cho nhân dân Việt
Nam qua hành trình tìm tòi, khảo nghiệm lịch sử của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí
Minh. Giữa lúc cách mạng Việt Nam khủng
hoảng về đường lối và giai cấp lãnh đạo, năm 1920 tại Đại hội lần thứ II,
Quốc tế Cộng sản đã thông qua Luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa
do Lê-nin khởi thảo. Với khẩu hiệu "Vô sản tất cả các nước và các dân tộc
bị áp bức đoàn kết lại", Quốc tế Cộng sản đã khẳng định vấn đề có tính quy
luật: Cách mạng giải phóng dân tộc là một bộ phận không thể tách rời của cách
mạng vô sản. Và người có vai trò lịch sử, tiếp thu tư tưởng chỉ đạo
nói trên của Quốc tế Cộng sản là Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh. Sau bao nhiêu
năm bôn ba khắp chân trời góc bể, nghiên cứu nhiều nền văn hóa, tìm hiểu nhiều
cuộc cách mạng, cùng thiên tài chính trị của mình, Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh
đã sớm nhận ra tư tưởng vĩ đại của V.I.Lênin trong Luận cương về vấn đề dân tộc
và vấn đề thuộc địa; xem đó là "chiếc cẩm nang thần kỳ", là "con
đường" để giải phóng "hoàn toàn" dân tộc Việt Nam. Từ đó
Người “hoàn toàn tin theo Lênin, tin theo Quốc tế thứ ba”[2]; phá vỡ sự bế tắc lịch sử đương
thời, mở ra con đường đi tới thắng lợi cho cách mạng Việt Nam. Kiên định con
đường cách mạng vô sản - con đường mà các nhà kinh điển mác xít khẳng định tính
đúng đắn cả bằng lý luận và thực tiễn - cũng là bài học sinh động của cách mạng
Việt Nam. Hơn 89 năm qua, kể từ khi Đảng ta ra đời, nhờ kiên định con đường
cách mạng vô sản mà Nhân dân ta được sống trong tự do, độc lập; hai tiếng “Việt
Nam” trở thành lương tri, phẩm giá con người. Ngày nay, khi nguy cơ chệch hướng
xã hội chủ nghĩa vẫn còn hiện hữu, thì vấn đề cốt yếu nhất là phải giữ vững cho
được sự định hướng của Đảng đối với mọi mặt đời sống xã hội; thực hiện chuyên
chính vô sản, kiên định con đường cách mạng vô sản mà chủ nghĩa Mác - Lê nin và
Quốc tế 3 xác định.
Thứ hai, sự chỉ đạo, giúp đỡ của Quốc tế Cộng sản cùng
với hoạt động không ngừng nghỉ của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh và những
nhà yêu nước dẫn đến sự ra đời của Đảng cộng sản Việt Nam - nhân tố quyết định
mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Ngay trong Đại hội II tháng 7/1920 của
Quốc tế Cộng sản đã bàn đến vấn đề thành lập và củng cố các đảng cộng sản kiểu
mới của giai cấp vô sản; thông qua điều lệ Quốc tế Cộng sản, khẳng định nguyên
tắc tập trung dân chủ là nguyên tắc cơ bản trong tổ chức, hoạt động và sinh
hoạt tư tưởng; kêu gọi các nước tiên tiến giúp đỡ phong trào giải phóng dân tộc
cả vật chất, tinh thần, lực lượng… Quốc tế Cộng sản cũng giúp Nguyễn Ái
Quốc và những người yêu nước Việt Nam trong việc truyền bá chủ nghĩa Mác -
Lênin vào phong trào công nhân và phong trào yêu nước; có điều kiện nghiên cứu
khảo sát thực tế, học tập kinh nghiệm của các đảng, các phong trào; tạo diễn
đàn đấu tranh để các Đảng cộng sản ở chính quốc quan tâm đúng mức đến cách mạng
thuộc địa. Nhờ đó, phong trào công nhân và phong trào yêu nước Việt Nam có một
bước chuyển biến căn bản từ tự phát sang tự giác, để thành lập Đảng Cộng sản
Việt Nam vào ngày 03/2/1930. Đảng ra đời với Cương lĩnh đúng đắn, đã đưa
cách mạng Việt Nam hòa nhịp vào phong trào cách mạng thế giới, là nhân tố quyết
định mọi thắng lợi; thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước đi lên chủ nghĩa xã hội.
Giai đoạn hiện nay, khi các thế lực thù địch, phản động ra sức chống phá và từ
bài học xương máu của Quốc tế Cộng sản, một vấn đề có tính quy luật đó là không
ngừng củng cố xây dựng Đảng ta thực sự trong sạch, vững mạnh về chính trị, tư
tưởng, tổ chức, đạo đức theo những nguyên tắc mà Lênin và Quốc tế Cộng sản chỉ
ra.
Thứ ba, cùng với nhân tố chủ quan, chủ nghĩa Mác - Lênin, Quốc
tế Cộng sản là một trong những tiền đề quan trọng nhất tác động đến việc
hình thành, phát triển và quyết định bản chất cách mạng, khoa học của tư tưởng
Hồ Chí Minh - một bộ phận cấu thành nền tảng tư tưởng của Đảng ta. Trong hành trình tìm đường cứu nước, Nguyễn Ái Quốc -
Hồ Chí Minh đã tiếp xúc với nhiều học thuyết chính trị khác nhau. Tuy nhiên,
Người cho rằng: “Bây giờ học thuyết nhiều, chủ nghĩa nhiều, nhưng chủ nghĩa
chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mệnh nhất là chủ nghĩa Lênin”[3]. Và nhờ hoạt động thực tiễn trong
phong trào cộng sản, công nhân quốc tế và trong Quốc tế Cộng sản, Nguyễn Ái
Quốc đã có một bước chuyển biến căn bản từ chủ nghĩa yêu nước đến chủ nghĩa Mác
- Lênin. Nhờ hoạt động trong Quốc tế Cộng sản, Nguyễn Ái Quốc đã tiếp thu lý
luận và thực tiễn phong trào cách mạng thế giới, vận dụng vào điều kiện hoàn
cảnh cụ thể Việt Nam; từ đó có những vượt trội về tầm nhìn, để dứt khoát khẳng
định rằng: “Muốn cứu nước giải phóng dân tộc, không có con đường nào khác ngoài
con đường cách mạng vô sản”[4]. Trong khi giải quyết những vấn đề của
cách mạng Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã góp phần phát triển chủ nghĩa Mác -
Lênin trên nhiều vấn đề quan trọng. “Tư tưởng của Người đã và đang soi đường
cho cuộc đấu tranh của nhân dân ta giành thắng lợi, trở thành những giá trị bền
vững của dân tộc Việt Nam và lan tỏa ra thế giới”[5]. Ngày nay, sự nghiệp đổi mới ở nước ta
đang đi vào chiều sâu, các vấn đề mới đặt ra trong đời sống xã hội ngày càng
nhiều, đòi hỏi phải được giải đáp, thì việc nghiên cứu khẳng định bản chất cách
mạng và khoa học; vận dụng, bảo vệ và phát triển tư tưởng Hồ Chí Minh trở thành
nhiệm vụ quan trọng, cấp bách - vấn đề có tính quy luật đối với cách mạng Việt
Nam.
Thứ tư, Quốc tế Cộng sản đã đào tạo nhiều cán bộ xuất sắc,
những lãnh tụ chân chính của cách mạng Việt Nam - một bài học sinh động về công
tác bồi dưỡng đội ngũ của Đảng. Thông qua việc phân công và đào tạo trong công
tác thực tiễn và qua các trường lớp của Quốc tế Cộng sản, nhiều chiến sĩ trung
kiên Việt Nam đã trở thành các lãnh tụ chính trị xuất sắc của Đảng ta như: Chủ
tịch Hồ Chí Minh, Trần Phú, Hà Huy Tập, Lê Hồng Phong, Nguyễn Thị Minh Khai,
v.v.. Vì thế, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn coi “Liên Xô là… Tổ quốc thứ
hai”[6], Lênin là người thầy và Trường Đại học
Phương Đông là mái ấm của các dân tộc thuộc địa. Nhờ đội ngũ cán bộ được đào
tạo cơ bản và có hệ thống, mà Đảng ta có bước trưởng thành vững chắc về lý
luận. Dù lịch sử có những biến động, đổi thay đòi hỏi sự cần thiết phải điều
chỉnh về đường lối, nhưng nhìn chung chiến lược và sách lược mà Đảng ta đề ra
ngay từ thời kỳ đầu thành lập, cũng như trong từng giai đoạn về sau là đúng
đắn. Bài học về công tác xây dựng, bồi dưỡng cán bộ, trong bất kỳ giai đoạn
lịch sử nào luôn được Đảng ta thực hiện với phương châm “cán bộ là cái gốc của
mọi công việc…huấn luyện cán bộ là công việc gốc của Đảng”[7]; kiên quyết đấu tranh với mọi biểu
hiện tự diễn biến, tự suy thoái trong đội ngũ cán bộ, đảng viên, kịp thời phát
hiện và đưa ra khỏi Đảng những phần tử cơ hội, thoái hóa, biến chất, để Đảng
thực sự là đạo đức là văn minh; là người lãnh đạo đồng thời là đầy tớ trung
thành của Nhân dân.
Thứ năm, Quốc tế Cộng sản còn để lại bài học vô giá cho cách mạng
Việt Nam trong cuộc đấu tranh kiên trì, bền bỉ với chủ nghĩa chống cộng, chủ
nghĩa cơ hội, xét lại dưới mọi màu sắc. Lịch sử Phong trào cộng sản và công
nhân quốc tế là minh chứng rõ nét về sự ra đời tất yếu khách quan của Quốc tế
Cộng sản, luôn gắn liền cuộc đấu tranh không khoan nhượng với tư tưởng phi vô
sản của những phần tử phản động như Becxtanh, Cauxki và Trôtxki… để bảo vệ
những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác; đồng thời bổ sung phát triển những
nguyên lý đó một cách sáng tạo, khoa học phù hợp tình hình thực tiễn đã thay
đổi. Phát huy tinh thần tiến công cách mạng của Lênin và những chiến sĩ trung
kiên trong Quốc tế Cộng sản, Đảng ta từ khi ra đời cho đến nay luôn coi trọng
bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng; kiên quyết đấu tranh phản bác các quan điểm
sai trái, thù địch. Ở mỗi thời kỳ, nhất là những bước ngoặt, hay khi cách mạng
gặp khó khăn, Đảng ta càng chú trọng tăng cường lãnh đạo, chỉ đạo toàn diện
nhiệm vụ quan trọng này; coi đó là cuộc chiến đấu trong thời bình. Mọi biểu
hiện của việc xem nhẹ hoặc hạ thấp vai trò của cuộc đấu tranh trên lĩnh vực tư
tưởng, lý luận đều là sự xa rời những vấn đề có tính quy luật mà chủ nghĩa Mác
- Lênin và Quốc tế Cộng sản đã khẳng định.
Thời gian càng lùi xa, càng cho phép
chúng ta có cái nhìn toàn diện hơn, chính xác hơn, để kiểm chứng, nhận thức
đúng về những giá trị trường tồn và vai trò của Quốc tế Cộng sản đối với sự
phát triển của cách mạng Việt Nam. Quốc tế
Cộng sản không phải là một hiện tượng ngẫu nhiên mà là sự kế tiếp hợp quy luật,
kết quả đấu tranh của Phong trào cộng sản và công nhân quốc tế kéo dài hàng thế
kỷ với học thuyết khoa học, cách mạng của chủ nghĩa Mác - Lênin soi sáng, dẫn
đường. Vì vậy, Quốc tế Cộng sản đã và sẽ mãi mãi là nhân tố quan trọng, có vai
trò định hướng, dẫn dắt sự phát triển, tiến bộ của thế giới hiện đại, trong đó
có cách mạng Việt Nam.
TXV
CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH TẬP TRUNG TUYÊN TRUYỀN XUYÊN TẠC LỊCH SỬ, PHỦ NHẬN THÀNH QUẢ 30 NĂM ĐỔI MỚI Ở VIỆT NAM
Hằng
năm, gần đến ngày kỷ niệm chiến thắng 30/4/1975, giải phóng hoàn toàn miền Nam,
thống nhất đất nước, cả nước đi lên chủ nghĩa xã hội. Các thế lực thù địch lại
ra sức tập trung chống phá. Chúng đặt vấn
đề: “Câu hỏi lựa chọn gì? đã được trả lời cho chiến thắng 30/4/1975 như vậy là
sai lầm mang tầm vóc chiến lược. Lựa chọn này dẫn tới con đường phát triển
không thể nào cưỡng lại được suốt hơn 40 năm qua, và thậm chí hiện nay không dễ
gì thoát ra. Từ đó, chúng ra sức tuyên truyền chống phá và cho rằng cần phải “nhìn
thẳng vào những yếu kém của chính mình, quyết thoát khỏi trạng thái đang mê
ngủ hiện nay!”. Đồng thời tiến hành lựa chọn con đường giải thoát tổ quốc chúng ta ra khỏi lời nguyền địa lý,
không cam chịu thân phận nước bên thứ
ba cho thiên hạ giằng xé, không chấp nhận một lần nữa làm chư hầu hay nô
lệ.
Chúng cho rằng,
những nhận định, đánh giá của Đại hội XII về tình hình đất nước 30 đổi mới là
sai lầm; thực chất Việt Nam đã phải chịu nhiều thất bại to lớn như: Thất
bại trong phát triển kinh tế; trong củng cố bộ máy; trong duy trì tính trong sạch
của bộ máy; trong đấu tranh duy trì chủ quyền… Từ đó, chúng ra sức hô hào, kêu
gọi cho một sự thay đổi với những cách thức mờ mịt, trung dung, song hết sức
nguy hiểm như phải nhượng bớt quyền lực, hãy thành thật hợp tác và xây dựng lại
lý tưởng quốc gia, hãy học tập thế giới…
CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH TẬP TRUNG TUYÊN TRUYỀN XUYÊN TẠC NHỮNG VẤN ĐỀ CĂN BẢN, NỀN TẢNG CỦA CHỦ NGHĨA MÁC-LÊNIN
Hiện nay, các thế lực
thù địch đang ra sức chống phá chủ nghĩa Mác - Lênin hết sức quyết liệt. Trong
đó, chúng tập trung vào những nội dung chủ yếu như học thuyết về hình thái kinh
tế - xã hội, lý luận về thời đại, nguyên lý về cách mạng xã hội chủ nghĩa, đặc
trưng của chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội; sứ mệnh lịch
sử của giai cấp công nhân và vai trò của Đảng Cộng sản trong cách mạng trên thế
giới cũng như ở Việt Nam…
Chúng cho rằng, C.Mác và những người cộng
sản đã không thấy được rằng xã hội tư bản ngày
càng hoàn thiện hơn hẳn các xã hội tự xưng là cộng sản hay đang trên đường tiến
đến chủ nghĩa xã hội. Đấu tranh giai cấp không phải là cách giải quyết vấn đề
đa nguyên khách quan của con người... Chúng so sánh và xuyên tạc rằng, những
ai đã từng sống và làm việc ở những quốc gia văn minh phát triển, có một thể
chế chính trị tự do dân chủ và tiến bộ có thể nhận thấy một điểm chung ở các
quốc gia ấy là thái độ sống và làm việc của hầu hết tất cả mọi người, từ nhân
dân tới chính quyền, đều tận tâm, tận hiến, vì đất nước, xã hội, vì tương lai
của mình, của con cháu mình và những người khác. Ngược lại, trong một xã hội
độc tài không có tự do dân chủ, nhân quyền bị chà đạp, chẳng hạn như ở Việt
Nam, tâm lý từ người dân cho tới nhà cầm quyền khác hẳn.
Trước tình hình kinh tế - xã hội ở một số
nước cánh tả Mỹ - La tinh vừa qua chúng lại tiếp tục rêu rao và cổ súy cho một
xã hội tư bản. Rằng chỉ có thể phát triển theo con đường tư bản mới có dân chủ,
tự do thật sự, đất nước mới phát triển. Có thể nói, với nhiều luận điệu tuyên
truyền, kích động, viện dẫn gán ghép dễ đem đến tâm lý ngộ nhận, mơ hồ, ảo
tưởng. Vì vậy, trong công cuộc đấu tranh tư tưởng cần phải đứng vững trên quan
điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, tin tưởng vào sự lãnh đạo
của Đảng, Nhà nước; kiên định với con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam.
NHẬN DIỆN ÂM MƯU, THỦ ĐOẠN CHỐNG PHÁ CÁCH MẠNG VIỆT NAM TRÊN LĨNH VỰC TƯ TƯỞNG CỦA CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH
Những năm gần đây, các thế lực thù địch ra
sức chống phá cách mạng Việt Nam, đặc biệt trên lĩnh vực tư tưởng, lý luận. Với
âm mưu là phá hoại nền tảng tư tưởng của Đảng, mối quan hệ đoàn kết gắn bó máu
thịt giữa Đảng với nhân dân tiến tới làm chệch hướng và xóa bỏ chủ nghĩa xã hội
ở Việt Nam. Đây là âm mưu thâm độc và không bao giờ từ bỏ của các thế lực thù
địch. Vì vậy, nếu có thời cơ, điều kiện là chúng ra sức chống phá một cách
quyết liệt.
Về thủ đoạn, chúng tiến hành trích dẫn cắt xén, thêm bớt hệ thống những nguyên
lý, lý luận, quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường
lối, quan điểm của Đảng, hiến pháp, pháp luật của Nhà
nước; tạo dựng và xuyên tạc lịch sử, làm sai lệch các chứng cứ, cứ liệu, tài
liệu lịch sử; triệt để lợi dụng những thông tin, phát ngôn chính thống về hạn
chế, thiếu sót, khuyết điểm từ cơ quan ngôn luận của ta và các cấp lãnh đạo,
quản lý của Đảng, Nhà nước, Quốc hội. Đồng thời, chúng còn triệt để lợi dụng và
khai thác, sử dụng các thông tin sai trái phát tán trên không gian mạng, báo
chíđể tiến công, phủ nhận đường lối, quan điểm, tư tưởng của Đảng, hệ thống
luật pháp, chính sách của Nhà nước ta.
Hiện nay, dựa vào những vấn đề “nhạy cảm”, sự
kiện nóng bỏng về kinh tế, chính trị, pháp lý, quốc phòng, an ninh, đối ngoại
văn hóa, xã hội, môi trường, thiên tai trên thế giới và nước ta để viện dẫn,
lợi dụng, vu cáo, xuyên tạc Đảng, Nhà nước và các đồng chí lãnh đạo cấp cao
không quan tâm đến đất nước, đời sống nhân dân... Từ đó để tác động đến tâm lý,
tư tưởng của nhân dân, lôi kéo, tập hợp lực lượng ở cả trong và ngoài nước, các
tổ chức quốc tế, chính phủ các nước can dự vào công việc nội bộ của ta.
Sự hàm hồ của Vũ Đông Hà
Gần đây trên các trang mạng, các thế lực thù địch tung ra
nhiều bài viết nhằm chống phá Đảng, Nhà nước, Quân đội và nhân dân Việt Nam với
nhiều mức độ khác nhau, nhưng bài “Nỗi lo sợ bị quân đội đảo chính của Nguyễn
Phú Trọng” của Vũ Đông Hà là hết sức hàm hồ, xuyên tạc và vu khống trắng trợn.
Thứ nhất, Vũ Đông Hà xuyên tạc, vu khống rằng, ở Việt Nam “tập
đoàn cai trị chóp bu độc tài”. Thủ đoạn nguy hiểm này của Đông Hà cần phải phản
bác, vạch trần. Thực tiễn cho thấy, kể từ ngày nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa
ra đời (nay là Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam), các lãnh đạo Đảng, Nhà
nước, Quốc hội, Chính phủ đều được mọi tầng lớp nhân dân tín nhiệm và bầu cử
công khai, minh bạch. Các đồng chí được bầu vào các trọng trách cao nhất của đất
nước đều hết mình phụng sự đất nước, phụng sự nhân dân, với mục tiêu: Dân giàu,
nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Chính vì thế, trong xã hội, mọi người
dân luôn được Đảng, Nhà nước quan tâm, tạo mọi điều kiện thuận lợi để tự do
phát triển bản thân, công hiến cho quê hương, đất nước. Thực tế cho thấy, bầu
không khí dân chủ trong xã hội, cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc của người dân
chính là minh chứng rõ nét nhất phản bác luận điệu xuyên tạc, vu khống của Vũ
Đông Hà về cái gọi là “tập đoàn cai trị chóp bu độc tài”.
Thứ hai, Vũ Đông Hà luận chữ bậy bạ rằng, chính quyền Việt Nam
sợ “cuộc cách mạng của người dân và đảo chính của quân đội” nên “theo dõi,
khủng bố, đàn áp, bắt giam” người dân; “mua chuộc, đãi ngộ thành phần sĩ quan
cao cấp” để ngăn quân đội đảo chính. Những luận điệu này được thốt ra từ Vũ
Đông Hà càng chứng tỏ, Y là kẻ kém hiểu biết, đui mù hoặc cố tình luận chữ hàm
hồ. Bởi vì, một lý lẽ đơn giản ai cũng nhận ra: Ở xã hội Việt Nam hiện nay, các
cấp chính quyền chịu sự giám sát của người dân, luôn lắng nghe ý kiến đóng góp
của nhân dân; tiến hành cải cách hành chính để minh bạch trong lãnh đạo, quản
lý, xử lý công việc, đáp ứng mọi nhu cầu, đòi hỏi của người dân. Bên cạnh đó,
nhờ vận hành đúng chức năng, nhiệm vụ, cùng với sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng;
sự quản lý chặt chẽ của Nhà nước và Chính phủ, hệ thống chính quyền các cấp,
các cơ quan ban, ngành, lực lượng vũ trang đã và đang xây dựng đất nước ngày
càng phát triển, tiến lên giàu mạnh, chính trị – xã hội ổn định. Thực tiễn vận
hành của hệ thống chính trị, kinh tế – xã hội đất nước, cùng cuộc sống tươi đẹp
của người dân trên khắp mọi miền đất nước là minh chứng phản bác luận điệu
xuyên tạc của Vũ Đông Hà về cái gọi là sợ “cuộc cách mạng của người dân” nên
“theo dõi, khủng bố, đàn áp, bắt giam” người dân.
Vũ Đông Hà còn hàm hồ hơn khi đưa ra luận điệu, chính quyền
Việt Nam sợ “đảo chính của quân đội” nên “mua chuộc, đãi ngộ thành phần sĩ quan
cao cấp”. Đây là luận điệu hết sức bỉ ổi của Vũ Đông Hà. Bởi vì, Quân đội nhân
dân Việt Nam là Quân đội của dân, do dân và vì dân; đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt
đối, trực liếp về mọi mặt của Đảng Cộng sản Việt Nam; sẵn sàng chiến đấu, hi
sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội. Từ ngày thành lập đến
nay, Quân đội luôn là lực lượng trung thành tuyệt đối với Đảng, Nhà nước và
nhân dân; luôn lấy lợi ích của nhân dân, của Đảng, của Tổ quốc làm mục tiêu,
động lực để phấn đấu, xây dựng và trưởng thành. Với những đóng góp to lớn của
Quân đội, trực tiếp là đội ngũ cán bộ, chiến sĩ trong sự nghiệp xây dựng và bảo
vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa được Đảng, Nhà nước và nhân dân ghi nhận.
Đồng thời, Đảng, Nhà nước luôn quan tâm chăm lo đến đời sống của cán bộ, chiến
sĩ quân đội cũng như hậu phương quân đội phù hợp với điều kiện thực tiễn đất nước.
Tuyệt đối không có chuyện, chỉ có bộ phận sĩ quan cao cấp “được đãi ngộ”, “mua
chuộc” để quân đội không đảo chính như luận điệu xuyên tạc, vu khống của Vũ
Đông Hà.
Mỗi chúng ta cần hết sức cảnh giác trước luận điệu xuyên
tạc, bịa đặt của Vũ Đông Hà, đồng thời kiên quyết đấu tranh vạch trần âm mưu,
thủ đoạn thâm độc nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam,
chia rẽ giữa Đảng với nhân dân./.
Nguồn:https://nhanvanviet.com
Việt Nam không “né” nêu tên Trung Quốc khi tố cáo xâm phạm chủ quyền trên Biển Đông
Qua việc Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Việt Nam
thay mặt Nhà nước ta phát biểu đề cập đến vấn đề xung đột trên Biển Đông tại
phiên thảo luận chung cấp cao khóa 74 Đại hội đồng Liên Hợp Quốc. Các trang
mạng phản động đồng loạt đưa các thông tin bịa đặt, sai sự thật như:“Việt Nam đưa căng thẳng Biển Đông ra Liên Hiệp Quốc, tránh nhắc
tên Trung Quốc”; đồng thời trên facebook, trên các trang blog cá
nhân giới “dân chủ” đã đăng bình luận công kích Đảng, Nhà nước ta “hèn nhát”, “né” không dám chỉ thẳng tên Trung
Quốc, vẫn đi đêm, vẫn không dám kiện Trung Quốc, không dám tự vệ bằng đạn pháo…
khi bị Trung Quốc xâm lược như vậy. Điển hình là bài viết ngày 02/10/2019
trên danlambaovn của Nguyễn Dân với tiêu đề: “Còn có… “Nước cờ”?.
Bài
viết của Nguyễn Dân rõ ràng là những luận điệu xuyên tạc, bịa đặt và vu cáo
trắng trợn chủ trương, đường lối đối ngoại của Đảng, Nhà nước ta. Trên thực tế,
việc phản đối bằng con đường ngoại giao, hòa bình cần “tương xứng”, cần dựa
trên nguyên tắc “có đi có lại” chứ không phải “chỉ mặt đặt tên” Trung Quốc ra
trước hàng trăm quốc gia thành viên mới là “dũng cảm”.
Không chỉ đích danh Trung Quốc
xâm phạm chủ quyền Việt Nam tại Liên Hợp Quốc không có nghĩa là “né” nêu tên
Trung Quốc.
Thực
tế, quan điểm của Việt Nam là luôn cố gắng hết sức mình để tránh xung đột vũ
trang, gìn giữ hòa bình, ổn định, xây dựng lòng tin và phát triển bền vững Biển
Đông vì tranh chấp trên Biển Đông không chỉ là giữa Việt Nam và Trung Quốc. Vì
vậy, vấn đề xảy ra xung đột vũ trang sẽ là thảm họa không chỉ đối với Việt Nam
và Trung Quốc mà còn là thảm họa cho toàn khu vực, thậm chí là đối với thế
giới. Nguyễn Dân cần nhớ rằng: tại phiên họp Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao
ASEAN cuối tháng 7 vừa qua, chính Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh đã chỉ thẳng tên
nhóm tàu Hải Dương 8 của Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam và kêu gọi các
quốc gia trong khu vực đoàn kết giữ hòa bình trong khu vực. Trước đó, khi Trung
Quốc đưa vũ khí ra Hoàng Sa, Việt Nam đã gửi thư tới Liên Hợp Quốc phản đối.
Gần đây, trong hầu hết các hoạt động ngoại giao của Việt Nam, các nhà lãnh đạo
từ Thủ tướng, các Phó Thủ tướng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương, Chủ tịch
Quốc hội… khi đến thăm các nước đều nêu vấn đề Biển Đông và hành vi xâm phạm
chủ quyền của Trung Quốc, công khai lên án Trung Quốc trong tuyên bố chung sau
cuộc gặp hoặc chí ít họ cũng phải đồng tình với lập trường của Việt Nam. Điều
này khẳng định: Việt Nam hoàn toàn không hề “né” nêu tên Trung Quốc xâm phạm
chủ quyền, tuy nhiên trên Diễn đàn Liên Hợp Quốc, ứng xử ngoại giao cũng phải
có thông lệ.
Như
vậy có thể nói rằng, Việt Nam đã “tổng tấn công” trên mặt trận ngoại giao,
không ngại gì chuyện “chỉ mặt đặt tên” quốc gia xâm phạm chủ quyền. Thậm chí, trong
các thư chúc mừng Quốc khánh Trung Quốc 01/10, từ Tổng Bí thư tới Bộ trưởng
Ngoại giao cũng đều gắn “thông điệp” đề nghị Trung Quốc “kiểm soát xung đột”
trên Biển Đông.
Còn
tại Đại hội đồng Liên Hợp Quốc, bài phát biểu của Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ
Ngoại giao Phạm Bình Minh đã rất khéo léo đặt lợi ích của quốc gia vào lợi ích
chung của các nước liên quan. Dựa trên tình hình thực tế thì ai cũng biết vấn
đề biển Đông có liên quan trực tiếp đến Việt Nam, Trung Quốc và các nước ASEAN,
chúng ta có cần phải chỉ đích danh nữa hay không?
Chứng
kiến hành động kiên quyết trên lĩnh vực ngoại giao và truyền thông, đến ngay cả
những chuyên gia quân sự phương Tây cũng phải thừa nhận, Đảng Cộng sản Việt Nam
không có phe thân Trung Quốc, là nước mạnh mẽ nhất trong đấu tranh với Trung
Quốc để bảo vệ chủ quyền so với các quốc gia trong khu vực.
Điều
quan trọng Việt Nam tham dự phiên họp của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc không phải
để lên án Trung Quốc mà trên tư cách là Ủy viên không thường trực của tổ chức
này, Việt Nam phải cho thấy trách nhiệm của mình đối với các vấn đề chung của
thế giới. Đối với biển Đông, chúng ta chỉ cần làm rõ vai trò làm cầu nối giao
thương quan trọng của vùng biển này đối với rất nhiều nước trên thế giới và vấn
đề duy trì hòa bình biển Đông là trách nhiệm chung của quốc tế là đủ. Do đó,
nếu Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh không đề cập đến vì
tình hình chung của khu vực và thế giới, mà chỉ “chăm chăm” nghĩ đến câu chuyện
của quốc gia mình thì chắc chắn sẽ không nhận được những tràng vỗ tay hưởng ứng
nhiều như vậy.
Sự
thật quá rõ ràng, nhưng các thế lực thù địch như Nguyễn Dân và đám đội lốt “đấu
tranh dân chủ” hay “yêu nước” vẫn cố tình xuyên tạc kiểu “đâm bị thóc, chọc bị
gạo” cho thấy động cơ đen tối, không vì lợi ích quốc gia, dân tộc của chúng.
Những giọng điệu ấy dù có xảo quyệt, tinh vi đến đâu đi chăng nữa cũng không
thể đánh lừa được dư luận. Bởi, thực tiễn công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc
đã và đang khẳng định tính đúng đắn, sáng tạo trong đường lối đối ngoại của
Đảng và Nhà nước Việt Nam, không ai có thể xuyên tạc hay phủ nhận được./.
Sự thật về đại hội giới trẻ thế giới vì nhân quyền Việt Nam
Cuối tháng 8-2019, nhiều trang mạng
xã hội, blog hải ngoại cùng sự “hà hơi tiếp sức” của nhiều trang truyền thông
của các tổ chức, cá nhân thù địch với Việt Nam truyền đi thông tin cái gọi là thông
cáo báo chí về “Đại hội giới trẻ thế giới vì nhân quyền Việt Nam lần 2” được tổ
chức vào tháng 4-2020 tại Nhật Bản. Vậy, thực chất đây là tổ chức gì và sự thật
đằng sau Đại hội giới trẻ thế giới vì nhân quyền là gì?
Người đứng đầu phong trào Giới trẻ
vì nhân quyền - luật sư Trần Kiều Ngọc là ai?
Trần Kiều Ngọc hay Teresa Trần Kiều
Ngọc là người gốc Việt, hiện đang sinh sống và hành nghề luật sư tại Tiểu bang
Nam Australia. Theo thông tin trên trang Đại hội giới trẻ thế giới vì nhân
quyền, Trần Kiều Ngọc có cha là trưởng toán biệt kích chế độ cũ, sau năm 1975
vượt biên và định cư tại Australia.
Sau khi tốt nghiệp tại đây, Trần
Kiều Ngọc về nước và kết hợp với nhiều chức sắc tôn giáo tổ chức các hoạt động
xã hội, nhất là những người bị bệnh phong đang điều trị tại các trung tâm, làng
phong, cùi ở Việt Nam. Lưu giữ và mang trong mình tâm lý hằn học của gia đình
vượt biên để tháo chạy khỏi quê hương, xứ sở; mang trong mình thái độ chống phá
với chế độ XHCN, “tế thủy trường lưu” cùng năm tháng về Việt Nam kết nối với
một số linh mục dòng Chúa cứu thế đã hình thành tư tưởng chống đối quyết liệt
hơn.
Sau này quay trở lại Australia,
tháng 5-2016, Trần Kiều Ngọc sáng lập ra phong trào Giới trẻ thế giới vì nhân
quyền (có văn phòng đại diện tại Sydney – Australia) và hiện nay là người đứng
đầu của phong trào này. Tại Đại hội giới trẻ thế giới vì nhân quyền lần 1 với
chủ đề “Việt Nam con đường nhân bản”, Trần Kiều Ngọc ngông nghênh ra cái gọi là
“tuyên cáo” để xuyên tạc, vu cáo thể chế chính trị và tình hình Việt Nam.
Thật trơ tráo và nực cười hết mức,
sau khi viết những lời hằn học, cô ta quy kết và kêu gọi giới trẻ: “Còn Cộng
sản thì nhân quyền bị mất, đất nước, biển đảo ngày càng bị mất và rơi vào tay
của ngoại bang; vì thế chúng tôi đại diện cho các bạn trẻ Việt Nam từ Úc châu,
Mỹ châu, Âu châu và Á châu không chấp nhận sự độc tài cộng sản và đòi hỏi cộng
sản phải trả lại ngay toàn quyền lãnh đạo”…?
Có thể thấy, với mưu đồ đê hèn, thái
độ trơ trẽn, thô thiển từ lời nói đến bài viết của Trần Kiều Ngọc đủ thấy bản
chất xấu xa, phản động của Ngọc và những việc làm đen tối của cô ta.
Đại hội giới trẻ thế giới vì nhân
quyền: “Đồng bạc đâm toạc tờ giấy”?
Sáng 7-9-2017, cái gọi là Đại hội
giới trẻ thế giới vì nhân quyền năm 2017 được tổ chức tại Fairmont Resort Blue
Mountains – ngoại ô Sydney - Australia. Đại hội này đã tập hợp được các hội
đoàn chống cộng, hội người Việt Nam tị nạn, có sự tham gia của các thành viên
tích cực chống Nhà nước từ nhiều nơi. Điều buồn cười đó là việc ban tổ chức đã
kêu gọi đóng tiền từ 500 đến 2.000 đô-la Úc cho mỗi người tham dự. Ban tổ chức
đại hội cũng “tha thiết” kêu gọi các bạn trẻ từ 18-45 tuổi tích cực tham
gia.
Các cá nhân tham gia đại hội có 2
giá vé tham dự khác nhau, loại bình thường 1.100 đô-la, loại thứ hai là 1.500
đô-la Úc. Đại hội còn sử dụng chiêu bài “kinh doanh đại hội” khi khuyến mại: 50
người ghi danh đầu tiên được bớt 100 đô-la Úc, kêu gọi các em học sinh đang học
lớp 12 và những bạn đang học toàn thời, các tu sĩ tôn giáo và những người có
quốc tịch Việt Nam sẽ được giảm 20%, được bớt thêm 100 đô-la Úc nếu ghi danh
trước đó hai tháng.
Số tiền được ban tổ chức thu do Trần
Kiều Ngọc phối hợp với số nhân vật chống Nhà nước Việt Nam như linh mục Nguyễn
Văn Khải, Michael Kirby - Chu Văn Cương, Nancy Nguyễn, Đinh Kim Phúc, Trịnh
Hội, Nguyễn Văn Long, một số cựu thẩm phán Australia có quan điểm chống Nhà
nước Việt Nam.
Với phương thức như vậy, nhiều người
và ngay cả nhiều bà con cộng đồng người Việt hải ngoại đặt ra câu hỏi phải
chăng đây là hoạt động núp bóng của các phần tử chống đối tụ tập vu cáo, xuyên
tạc tình hình trong nước và tìm cách chống phá cách mạng Việt Nam? Nhiều
người thẳng thừng vạch mặt, thực chất “Đại hội giới trẻ thế giới vì nhân quyền”
cờ dong trống mở là chiêu thức rẻ tiền, bản chất là “đồng bạc đâm toạc tờ
giấy”, đồng thời cố tình “đâm bị thóc, chọc bị gạo” của những kẻ “không biết
quay đầu là bờ” mà đi ngược lại với lợi ích của dân tộc, nhân dân.
Và âm mưu thủ đoạn cần nhận diện
Đại hội do phong trào này tổ chức
quy tụ những thành viên chống đối tại các quốc gia và tiến hành hội luận về
tình hình Việt Nam. Thực chất đây là nơi tập hợp số người chống đối và bàn
luận, xuyên tạc về Việt Nam, nhất là xuyên tạc, vu cáo tình hình nhân quyền ở
nước ta.
Điểm danh qua danh sách tham dự
chúng ta có thể thấy nhiều đối tượng đã từng về Việt Nam, bị bắt giữ xử lý; một
số đối tượng trong các hội đoàn chống cộng, nhiều đối tượng bị bọn phản động
Việt Tân mua chuộc để tiến hành các hoạt động chống phá.
Qua nắm bắt thông tin cho thấy, Đại
hội giới trẻ là nơi nuôi dưỡng các thành viên Việt Tân (Tổ chức đã được Bộ Công
an xếp vào tổ chức khủng bố) trong và ngoài nước tìm cách chống đối Đảng và Nhà
nước Việt Nam.
Chủ trương của phong trào giới trẻ
vì nhân quyền là làm sao gieo rắc ý thức, nhận thức sai lệch tình hình thực
tiễn Việt Nam trong những người trẻ khắp nơi trên thế giới, từ đó lợi dụng vấn
đề nhân quyền để “đấu tranh”, cơ hội chính trị.
Để thu hút sự quan tâm của giới trẻ,
sau những mỹ từ chúng đưa ra là “đánh động lên trên những tâm hồn thờ ơ và quy
tụ những bạn trẻ Việt Nam còn tha thiết với tiền đồ của dân tộc đến với nhau để
cùng chia sẻ, tìm ra con đường nhân bản cho Việt Nam, đồng thời góp một bàn tay
trong những dự án giúp cho Việt Nam sớm có được tự do, dân chủ và nhân
quyền". Từ đó, chúng kích động những người nhẹ dạ cả tin trở thành phần tử
chống đối, thúc đẩy phong trào chống phá Việt Nam, với cái đích cuối cùng là
lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng; thúc đẩy, lèo lái con thuyền cách mạng Việt
Nam chệch hướng XHCN.
Với bản chất, âm ưu, phương thức,
thủ đoạn của phong trào Giới trẻ thế giới vì nhân quyền như đã phân tích ở
trên, người dân, nhất là các bạn trẻ, người Việt ở nước ngoài cần tỉnh táo,
không để những phần tử này lôi kéo, lợi dụng.
Luận điệu xuyên tạc quy định kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ của Đảng
Ngày 23-9-2019,
thay mặt Bộ Chính trị, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng ký ban hành
Quy định số 205-QĐ/TW về việc kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và
chống chạy chức, chạy quyền.
Quy định này là phương thức, giải
pháp để kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và chống chạy chức, chạy
quyền, là bước cụ thể hóa Nghị quyết Đại hội XII của Đảng và các nghị quyết của
Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị về xây dựng Đảng.
Tuy nhiên, lợi dụng việc này, các
thế lực thù địch, phần tử cơ hội chính trị, phản động lại gia tăng xuyên tạc,
chống phá.
Trong công cuộc đổi mới đặt ra rất
nhiều nhiệm vụ quan trọng, nặng nề về kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa, quốc
phòng, an ninh, đối ngoại. Những nhiệm vụ đó đòi hỏi Ðảng phải không ngừng bổ
sung, phát triển Cương lĩnh, đường lối, nâng cao năng lực lãnh đạo, cầm quyền
và sức chiến đấu của Ðảng. Nhà nước phải hoàn thiện thể chế, pháp luật theo
hướng xây dựng, nâng cao hiệu lực, hiệu quả hoạt động Nhà nước pháp quyền xã
hội chủ nghĩa và hệ thống chính trị.
Cán bộ, đảng viên, công chức, nhất
là cán bộ lãnh đạo, quản lý phải có đủ phẩm chất, đạo đức, trí tuệ, uy tín và
năng lực mới có thể hoàn thành trách nhiệm và quyền hạn được giao. Thực thi
quyền lực và kiểm soát quyền lực một cách đúng đắn, không chỉ phòng ngừa tiêu
cực, lạm quyền trong công tác cán bộ mà còn bảo đảm cho sự lãnh đạo, quản lý
vận hành có hiệu lực, hiệu quả.
Trước yêu cầu, nhiệm vụ trong tình
hình mới, Đảng ban hành Quy định kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và
chống chạy chức, chạy quyền là hết sức cần thiết nhằm nâng cao năng lực của
Đảng cầm quyền, xây dựng Đảng thật sự trong sạch, vững mạnh.
Lợi dụng Quy định này, các thế lực
thù địch, phần tử cơ hội chính trị, phản động lập tức “diễn biến”, xuyên tạc
trên các phương tiện truyền thông quốc tế, blog hải ngoại, mạng xã hội.
Đài Á châu tự do và nhiều trang mạng
chống phá đăng tải loạt bài với mục đích chính trị, hướng lái cách mạng Việt
Nam rằng “Bỏ độc quyền lãnh đạo mới có thể chấm dứt nạn đảng viên tha hóa”, họ
hà hơi tiếp sức cho nhiều phần tử phản động lưu vong, cơ hội chính trị trong
nước thể hiện quan điểm xuyên tạc rằng: Hiến pháp đã thể hiện mầm mống và bắt
đầu của sự suy thoái, đó là Điều 4 khi cho phép đảng lãnh đạo độc quyền và
tuyệt đối.
Và bản thân bất kể những cái gì độc
quyền sẽ trở nên lạm quyền và lạm quyền thì tất yếu sẽ dẫn đến sự suy thoái. Họ
cũng quy kết, sự độc quyền quá lâu, thiếu minh bạch trong một thời gian dài nên
dẫn tới tình trạng phổ biến là tha hóa đạo đức của cán bộ lãnh đạo.
Rồi cho rằng, đây là vấn đề mang
tính bản chất của chế độ, vì không có đối trọng quyền lực, không có giám sát,
kiểm soát một cách độc lập, khách quan thì chắc chắn sẽ dẫn đến sự lạm quyền và
tha hóa. Hay Quy định này là cơ hội để thanh trừng nội bộ, loại trừ phe nhóm,
để hủy diệt đối với những người có khả năng tranh giành quyền lực… Để kết thúc,
họ kết luận “Trong Đại hội XIII sắp tới, nếu không tỉnh ngộ và có những thay
đổi về đường lối (cách mạng vô sản, độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã
hội) thì Việt Nam cứ trượt dài theo con đường cũ, ngày càng mất niềm tin, rối
loạn xã hội ngày càng tăng”.
Khi nghiên cứu về vấn đề kiểm soát
quyền lực có thể thấy, mặc dù còn có nhiều quan điểm khác nhau về phương pháp,
cách thức, tính chất được quy định trong hệ thống pháp luật của các quốc gia,
nhưng nhiều học giả quốc tế và trong nước đều thống nhất cho rằng kiểm soát
quyền lực nhà nước đóng vai trò quan trọng và là tất yếu. Không quốc gia nào có
thể phát triển nhanh, ổn định và bền vững nếu quyền lực nhà nước không được
kiểm soát và đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật. Tuy nhiên, trên thực tế,
tình trạng lạm quyền, tha hóa quyền lực vẫn luôn tiềm ẩn và thường xuyên xảy ra
ở bất kỳ quốc gia nào cho dù thể chế chính trị có khác nhau.
Trong một hội thảo quốc tế về kiểm
soát quyền lực và phòng chống tham nhũng (của Viện Nghiên cứu lập pháp - Quốc
hội), bà Eleanor Valentine, chuyên về xây dựng và phát triển năng lực Nghị viện
Hoa Kỳ cho biết, ngay cả ở Mỹ cũng luôn nỗ lực phòng chống tham nhũng, đây là
nhiệm vụ phải được thực hiện một cách toàn diện và tổng thể, bắt đầu từ những
bước phòng ngừa và tăng cường giám sát là vô cùng quan trọng. Chính phủ có vai
trò quan trọng trong việc đề xuất, soạn thảo và hướng dẫn thi hành luật như ở
Việt Nam.
Hay trong công trình nghiên cứu và
cuốn sách “Quyền lực chính trị và kiểm soát dân chủ ở Anh”, nhà nghiên cứu -
học giả Stuart Weir và David Beetham rút ra kết luận, trong hệ thống chính trị
ở Vương quốc Anh, kiểm soát quyền lực là phương thức tốt để đảm bảo chuẩn mực
của nền dân chủ xã hội…
Nói như thế để thấy, kiểm soát quyền
lực, phòng chống tham nhũng, phòng ngừa, ngăn chặn những hành vi vi phạm pháp
luật, xa rời chuẩn mực của cán bộ, công chức là vấn đề được hầu hết các quốc
gia quan tâm và có thiết chế quy định.
Do vậy không thể nói, sự tha hóa của
cán bộ, đảng viên là bản chất của thể chế chính trị ở Việt Nam, việc ban hành
Quy định kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và chống chạy chức, chạy
quyền là cơ hội để thanh trừng nội bộ, loại trừ phe nhóm, để hủy diệt đối với
những người có khả năng tranh giành quyền lực… như những quy kết xuyên tạc, ác
ý của những phần tử nói trên.
Ở một phương diện khác, thực tiễn đã
chứng minh, người ta không thể nói ở các nước đa đảng thì đảm bảo vấn đề dân
chủ, nhân quyền hơn ở các nước có một đảng (như ở Việt Nam) lãnh đạo; ngược lại
cũng không thể khẳng định ở các quốc gia có một đảng duy nhất lãnh đạo lại dân
chủ, đảm bảo vấn đề quyền con người hơn ở các nước đa đảng. Vấn đề dân chủ,
nhân quyền, thể chế chính trị một đảng hay đa đảng, nhất nguyên hay đa nguyên ở
mỗi nước là tùy thuộc vào hoàn cảnh lịch sử cụ thể của mỗi quốc gia.
Ở Việt Nam, điều kiện lịch sử, văn
hóa, chính trị, xã hội và thực tiễn lịch sử dân tộc, con đường cách mạng vô
sản, độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội là sự lựa chọn của lịch sử,
của Chủ tịch Hồ Chí Minh và của dân tộc Việt Nam. Đây là con đường cách mạng
chân chính, tiến bộ, phù hợp với quy luật phát triển khách quan, đáp ứng được
yêu cầu mong mỏi của nhân dân.
Hơn nữa, Đảng là đội quân tiên phong
của giai cấp công - nông, tầng lớp trí thức, Đảng không có lợi ích nào khác
ngoài lợi ích của dân tộc và nhân dân, vì mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân
chủ, công bằng, văn minh”. Do vậy việc Hiến định vai trò lãnh đạo của Đảng đối
với Nhà nước và xã hội trong Điều 4 - Hiến pháp 2013 là hiển nhiên, phù hợp với
tư cách là một đảng chính trị cầm quyền và phù hợp với thông lệ quốc tế.
Bên cạnh đó không thể phủ nhận, dưới
tác động mặt trái của cơ chế thị trường, một số cán bộ, đảng viên thiếu tu
dưỡng, rèn luyện, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, sa vào
chủ nghĩa cá nhân, bị cám dỗ bởi lợi ích vật chất, không làm tròn trách nhiệm
bổn phận của mình trước Đảng, trước dân; việc đánh giá, bố trí, sử dụng cán bộ
còn nể nang, cục bộ; một số cơ chế chính sách đề bạt, bổ nhiệm chưa công bằng,
chưa đầy đủ…
Để đáp ứng yêu của thời kỳ cách mạng
mới, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu, việc hoàn thiện chủ trương,
đường lối, quy định nói chung và ban hành Quy định kiểm soát quyền lực trong
công tác cán bộ theo hướng hoàn thiện, bổ sung, cụ thể hóa các Nghị quyết Ban
Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư để xây dựng Đảng thật sự trong
sạch, vững mạnh là hoạt động bình thường, cần thiết, đáp ứng yêu cầu thực tiễn.
Nói như thế để thấy, các luận điệu
trên là suy diễn, xuyên tạc của những đối tượng cơ hội, phản động, có nhiều
hoạt động chống phá cách mạng Việt Nam, đi ngược lại với lợi ích của dân tộc,
nhân dân, của Đảng, Nhà nước. Vậy âm mưu, thủ đoạn của chúng là gì?
Một là, mục đích của họ là xóa bỏ
Điều 4 – Hiến pháp 2013 quy định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam
đối với Nhà nước và xã hội, hoạt động trên cơ sở Hiến pháp và pháp luật. Từ đó
lật đổ sự lãnh đạo của Đảng với nền tảng tư tưởng là chủ nghĩa Mác – Lênin, tư
tưởng Hồ Chí Minh và Cương lĩnh, chủ trương, đường lối của Đảng.
Hai là, cổ xúy, thúc đẩy từ bỏ con
đường cách mạng xã hội chủ nghĩa, hướng lái theo con đường tư bản chủ nghĩa,
theo hướng đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, “xã hội dân sự” ở Việt Nam. Ba
là, tạo cớ diễn biến tình hình chính trị ở nước ta, cố tình xuyên tạc công tác
cán bộ theo kiểu “tung hỏa mù”, “khuấy nước đục, ngư ông đắc lợi” để tạo ra
nhận thức sai lệch trước thềm Đại hội XIII của Đảng.
Từ đó tạo ra sự hoang mang, dao
động, làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào thể chế chính trị, vai trò lãnh
đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa”, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống trong nội bộ.
Đây là âm mưu diễn biến hòa bình với
thủ đoạn tinh vi, thâm độc. Cán bộ, đảng viên, nhân dân cần tỉnh táo, cảnh
giác, đấu tranh làm thất bại âm mưu nguy hiểm này.
Âm mưu, thủ đoạn của tổ chức khủng bố Việt Tân
Việt Tân đã chuyển hướng hoạt động từ chiến dịch Sang sông -
dựng cờ (giai đoạn 2009-2014), sang chiến dịch Đối đầu - công khai (giai đoạn
từ năm 2015-2017) với mục tiêu công khai hóa tổ chức chính trị đối lập ở trong
nước; triệt để lợi dụng các tiện ích của mạng Internet để tuyên truyền, khuyếch
trương thanh thế tổ chức.
Sau khi ta đấu tranh quyết liệt, vô
hiệu hóa nhiều kế hoạch phát triển lực lượng vào trong nước, bóc gỡ hàng loạt
đối tượng trong nội địa, Việt Tân đã chuyển hướng hoạt động từ chiến dịch Sang
sông - dựng cờ (giai đoạn 2009-2014), sang chiến dịch Đối đầu - công khai (giai
đoạn từ năm 2015-2017) với mục tiêu công khai hóa tổ chức chính trị đối lập ở
trong nước; triệt để lợi dụng các tiện ích của mạng Internet để tuyên truyền,
khuyếch trương thanh thế tổ chức.
Hoạt động củng
cố, phát triển tổ chức
Trước hết, Việt Tân quyết định cải
tổ toàn diện bộ máy tổ chức từ trung ương đến cơ sở; sàng lọc, lựa chọn số cốt
cán có khả năng quy tụ lực lượng, hoạt động hiệu quả và thanh loại những thành
viên yếu kém, vi phạm kỷ luật.
Chúng cho lập mới Khối đảng vụ quốc
nội (do Nguyễn Ngọc Đức cầm đầu) thay thế Vụ quốc nội; lập Ban tham mưu
khối đảng vụ quốc nội để định hướng hoạt động, mục tiêu dồn toàn lực cho quốc
nội; xây dựng lực lượng đủ mạnh để thực hiện các nhiệm vụ mới trong năm 2016.
Chúng cho lập ba vùng chiến lược tại
Hà Nội, Nghệ An và TP Hồ Chí Minh, tập trung phát triển mạnh vào số ở Tây
Nguyên...
Việt Tân chuyển Vụ Tài chính thành
Cục Tài chính, tăng cường các hoạt động kinh tài, vận động tài trợ để có kinh
phí hoạt động trong tình hình mới. Năm 2015, chúng xây dựng các cơ sở kinh tài
El Camino, Cupertino, Weller Redmond, Kingsway để kinh doanh độc quyền nhãn
hiệu trà Jazen; lập thêm các văn phòng tại châu Á (theo mô hình của Voice) để
thu hút tài trợ từ một số tổ chức nước ngoài.
Trong giai đoạn 2015-2017, Việt Tân
tăng chi tài chính để trả lương, thực hiện chính sách hỗ trợ cho đảng viên và
cộng tác viên để kích thích các đối tượng gia tăng hoạt động và trung thành với
Việt Tân.
Các đối tượng lập mới Cục huấn luyện
do Nguyễn Quốc Quân cầm đầu và Cục Nội an - kỹ thuật do Vũ Quang Nhân cầm đầu;
đổi Ban thanh niên Internet thành Ban Internet đưa công tác Internet thành công
tác trọng tâm nhằm đẩy mạnh tuyên truyền phá hoại tư tưởng, huấn luyện và bảo
mật. Đồng thời, tiếp tục duy trì trường đảng online để huấn luyện cho các đảng
viên dự bị, đảng viên mới và đảng viên lâu năm theo 14 chuyên đề...
Móc nối, đưa
người ra nước ngoài
Việt Tân sử dụng các đối tượng chống
đối trong nước làm bằng chứng sống, cung cấp những thông tin sai lệch về tình
hình Việt Nam cho chính giới một số nước; một số hãng thông tin quốc tế, xuyên
tạc, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước. Đồng thời, khuếch trương thanh
thế, chứng tỏ thực lực của Việt Tân ở nước ngoài.
Đồng thời, tổ chức huấn luyện về kỹ
năng hoạt động nhằm tìm chọn ngọn cờ tập hợp lực lượng, họp bàn thống nhất chủ
trương, hoạt động chống phá Việt Nam.
Các đối tượng móc nối với số thân
nhân đặc biệt như luật sư, trí thức, văn nghệ sỹ, giảng viên một số trường đại
học trong nước, số cốt cán của các hội, nhóm chống đối trong nước.
Và thân nhân số đối tượng đang bị
bắt, xử lý số blogger thường xuyên viết bài chống Đảng, Nhà nước và số chức
sắc, tín đồ chống đối trong tôn giáo. Đồng thời, sử dụng danh nghĩa của một số
tổ chức nước ngoài, mời các đối tượng trong nước; chỉ đạo số trong nước xuất
cảnh sang Campuchia hoặc Thái Lan bằng đường bộ, sau đó mới xin thị thực nhập
cảnh vào nước thứ ba.
Việt Tân liên kết với Đoàn Viết Hoạt
(cầm đầu Họp mặt dân chủ) và Nguyễn Văn Đài (cầm đầu Hội anh em dân chủ) liên
tục mở các lớp huấn luyện, trực tiếp cho số đối tượng chống đối trong nước và
số đối tượng Việt Tân trong nội địa.
Từ tháng 10-2014 đến này, chúng đã
tổ chức các khóa học với trên 55 đối tượng tham dự và các tối thứ 4 và thứ 7
hằng tuần. Chúng lập ra nhóm học tập dan chủ online; tổ chức huấn luyện 15 nội
dung liên quan đến vấn đề dân chủ, nhân quyền như Dân chủ là mục tiêu hàng đầu
của đấu tranh; từ độc tài đến dân chủ trên thế giới..., điều hành nhóm là số
cầm đầu “cốt cán” của Việt Tân như Hoàng Cơ Định, Nguyễn Quốc Quân, Đỗ Đăng Liêu,
Nguyễn Đỗ Thanh Phong đều là “ủy viên trung ương”.
Tham gia tài
trợ, chi phối hoạt động của các hội nhóm trong nước
Ý đồ của Việt Tân đã thể hiện rất rõ
qua các hoạt động của bọn chúng. Cụ thể là thông qua các tổ chức, hội, nhóm trá
hình để phát triển lực lượng, phục vụ ý đồ công khai hóa tổ chức ở trong nước;
tiến hành “cách mạng màu”, “cách mạng đường phố”. Đồng thời, hỗ trợ lực lượng
đối trọng với Đảng Cộng sản Việt Nam; tác động, hướng lái hoạt động của các
hội, nhóm theo ý đồ của Việt Tân.
Đến nay, Việt Tân đã chỉ đạo cơ sở
nội địa thành lập 5 hội, nhóm trá hình ở trong nước gồm: Hội cựu lao động Đài
Loan do Trần Thị Nga thành lập theo chỉ đạo của Nguyễn Văn Hùng, thành viên
Việt Tân ở Đài Loan; Hội nhóm dân oan Hà Nam do Trần Thị Nga thành lập tháng
12-2013; Công đoàn doanh nhân, trí thức Thái Hà do Lê Quốc Quân, Nguyễn Hữu
Vinh và Trần Thị Hường..., thành lập theo sự chỉ đạo của Việt Tân; Văn phòng
truyền thông Công giáo... và Quỹ Trái tim yêu thương do Việt Tân chỉ đạo thành
lập năm 2014.
Để chỉ đạo số đối tượng trong nước,
các đối tượng đưa người tham gia, tài trợ tiền cho các hội, nhóm để chi phối
hoạt động. Điển hình như “Hội anh em dân chủ” có Nguyễn Văn Đài và Nguyễn Bắc
Truyển thường xuyên nhận tài trợ của Việt Tân.
Đồng thời, là đầu mối tuyển chọn
người cho Việt Tân đưa ra nước ngoài đào tạo, huấn luyện. Trong số các thành
viên được Việt Tân huấn luyện có thể kể đến như Lê Thu Hà, Hoàng Chí Hiếu.
Thứ hai là “Câu lạc bộ nhà báo tự
do”. Vào đầu năm 2015, được sự giúp đỡ của Việt Tân, Nguyễn Văn Hải (blogger
Điếu Cày) cùng một số đối tượng đã khôi phục “Câu lạc bộ nhà báo tự do” thành
một tổ chức phi chính chủ để triển khai hoạt động chống Việt Nam với cơ cấu gồm
Ban giám đốc, ban biên tập, bộ phận xây dựng website, truyền thông (do Phạm Đắc
Hồng Thuận phụ trách), giao tiếp cộng đồng, thủ quỹ.
“Phong trào chống tham nhũng” có
Trần Thị Nga (Hà Nam), Nguyễn Văn Túc, Nguyễn Anh Tuấn (Thái Bình)..., đều là
cơ sở của “Việt Tân”. Theo thống kê từ tháng 6-2014 đến nay, thông qua số linh
mục, giáo dân và thành viên của tổ chức nhập cảnh, Việt Tân đã chuyển hàng chục
ngàn USD và nhiều phương tiện hoạt động cần thiết như máy tính xách tay... cho
các đối tượng. Trong đó có khoản tài trợ lên đến hàng trăm tỷ đồng.
Trên mặt trận tư tưởng, thực hiện
chiến lược Internet, Việt Tân đã cho lập mới hơn 300 tài khoản và nhiều diễn
đàn kín, kết hợp với những diễn đàn trước đó như “Canh Tân”, “Bạn của Việt
Tân”, “Bạn của Nguyễn Quốc Quân”... duy trì gần 1.000 tài khoản mạng xã hội,
đăng tải, chia sẻ những bài viết, thông tin tiêu cực trong xã hội để thổi
phồng, phá hoại tư tưởng. Ý đồ của chúng là biến mỗi thành viên, cảm tình viên
của tổ chức trở thành một tuyên truyền viên, một kênh thông tin hữu hiệu để
tuyên truyền, lan tỏa những “thông điệp” của Việt Tân trong cộng đồng người
thân và bạn bè của đối tượng. Từ đó, tác động tư tưởng, phát hiện đầu mối giới
thiệu cho tổ chức thông qua các trang facebook.
Việt Tân đồng thời tiếp tục duy trì
các trang web, đài phát thanh và lập bản tin..., cung cấp tài chính, phương
tiện cho số đối tượng trong nội địa của chúng thu thập thông tin, viết bài tấn
công trực tiếp lãnh đạo Đảng Nhà nước; khoét sâu mâu thuẫn nội bộ, tập trung
khai thác những sự kiện được dư luận quan tâm như vụ cây xanh tại Hà Nội, kỷ
niệm ngày chiến tranh biên giới 1979, sự kiện công nhân đình công..., lồng ghép
thông tin xuyên tạc tình hình, vu cáo các cơ quan chức năng của ta.
Không dừng lại ở đó, chúng liên kết,
tài trợ cho Dòng chúa cứu thế mở các văn phòng truyền thông công giáo tại ba
miền Bắc, Trung, Nam để tuyên truyền chống chế độ; mở chiến dịch tiếp cận
Internet tại các vùng ở Tây Nguyên, Tây Bắc nhằm trang bị kiến thức, huấn luyện
cách thức sử dụng Internet cho đồng bào dân tộc để dễ dàng tuyên truyền, phát
triển lực lượng và kích động họ tham gia các hoạt động tụ tập, gây rối an ninh
trật tự tại địa phương.
Việt Tân chỉ đạo số đối tượng trong
nước tham gia xây dựng, thu thập thông tin viết bài và điều hành trang mạng bài
trừ tham nhũng..., nhằm tấn công lãnh đạo Đảng, Nhà nước, cán bộ chủ chốt tại
các địa phương trong thời gian diễn ra Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội
toàn quốc của Đảng ta...
Đây là hoạt động chống phá
công khai, tính chất rất nguy hiểm, tạo ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của Việt Nam
trên trường quốc tế cũng như dư luận trong nước. Đồng thời, tạo ảo tưởng, động
lực cho nhiều đối tượng chống đối trong nước hoạt động ngày càng quyết liệt
hơn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)