Thứ Hai, 4 tháng 8, 2025

ĐIỆP KHÚC XUYÊN TẠC VỀ “DÂN CHỦ” CỦA LÊ THÀNH NHÂN

 

Trong bài viết “Dân Quyền Tự Do” đăng trên “Vietquoc”, Lê Thành Nhân vu cáo rằng: “Ngày nay, Dân Quyền Tự Do tại Việt Nam bị nhà nước Cộng sản Việt Nam ngược đãi thô bạo”. Đồng thời, y cũng đưa ra nhiều nhận định sai trái, xuyên tạc tình hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam, phủ nhận các thành tựu xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, cáo buộc Đảng, Nhà nước đàn áp quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, tín ngưỡng…

1. Bản chất và mục đích của luận điệu xuyên tạc “dân quyền, tự do” tại Việt Nam của Lê Thành Nhân. Cần khẳng định Lê Thành Nhân là phần tử phản động, lợi dụng chiêu bài “đấu tranh dân chủ” để xuyên tạc, kích động, thực chất là công cụ, tay sai của các thế lực thù địch bên ngoài. Luận điệu cho rằng “Luật pháp CHXHCNVN nói một đằng làm một nẻo”, “các bộ luật hình sự dẫm đạp lên chính luật pháp” là sự vu cáo trắng trợn, xúc phạm hệ thống pháp luật của một quốc gia có chủ quyền. Thủ đoạn “đánh tráo khái niệm” được Lê Thành Nhân sử dụng một cách xảo quyệt: Cố tình áp đặt định nghĩa “tự do”, “nhân quyền” theo kiểu phương Tây vào bối cảnh đặc thù của Việt Nam – Một đất nước đang phát triển, từng trải qua chiến tranh, luôn bị chống phá từ bên ngoài. Mục đích sâu xa là phá vỡ nền tảng chính trị, tư tưởng của chế độ xã hội chủ nghĩa, kích động tâm lý bất mãn, nhất là trong giới trẻ, nhằm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, làm xói mòn niềm tin vào Đảng, tiến tới thay đổi thể chế chính trị ở Việt Nam.

SỰ VÕ ĐOÁN, THIỂN CẬN VỀ CÔNG NHÂN CỦA PHẠM ĐÌNH BÁ

 

Trên trang “Baoquocdan”, Phạm Đình Bá đăng tải bài viết “đời sống bấp bênh của công nhân”, y rêu rao rằng, qua 40 năm đổi mới “công nhân vẫn phải vật lộn để sinh tồn”, “bị bóc lột, bán sức lao động, sức khỏe” cho Đảng… Đây thực chất là những luận điệu cố tình phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, chia rẽ mối quan hệ mật thiết giữa Đảng, Nhà nước với các giai cấp, tầng lớp trong xã hội.

1. Cả lý luận và thực tiễn đã khẳng định, trong 95 năm lãnh đạo cách mạng của Đảng Cộng sản Việt Nam, mục tiêu cao nhất của Đảng là nâng cao đời sống vật chất, tinh thần của nhân dân.

Trong quá trình lãnh đạo, Đảng ta luôn xác định quyền con người là xuyên suốt, con người vừa là trung tâm, vừa là chủ thể của sự phát triển. Đảng ta khẳng định rõ: “Lợi ích giai cấp công nhân thống nhất với lợi ích của toàn dân tộc trong mục tiêu chung là độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”1. Để tiến hành công cuộc đổi mới đất nước Đảng đã ban hành nhiều nghị quyết, chuyên đề, văn bản, hướng dẫn về xây dựng giai cấp công nhân, trong đó Nghị quyết số 20-NQ/TW, ngày 28/01/2008 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa X, về “Tiếp tục xây dựng giai cấp công nhân Việt Nam thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước” và  thực hiện Kết luận số 79 – KL/TW ngày 25/12/2013 của Bộ Chính trị về đẩy mạnh thực hiện Nghị quyết số 20-NQ/TW, tiếp tục xây dựng giai cấp công nhân Việt Nam hiện đại, lớn mạnh; nâng cao bản lĩnh chính trị, trình độ học vấn, chuyên môn, kỹ năng nghề nghiệp, tác phong công nghiệp, kỷ luật lao động phù hợp với yêu cầu, điều kiện phát triển mới của đất nước.

DÂN TRẦN LẠI PHÁN BỪA

 

Trên trang mạng “Vietnamthoibao” Dân Trần lại giật tít: “Khen là yêu nước, còn chê là phản động”. Nội dung bài viết là sự xuyên tạc, suy diễn vô căn cứ rằng: “Một đất nước tự hào là dân chủ, mà người dân không được nói, không được chê, chỉ được phép khen – dân chủ kiểu gì vậy?”. Qua đó, phủ nhận việc bảo đảm quyền tự do dân chủ, tự do ngôn luận của Đảng và Nhà nước ta, hòng làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng. Nhưng lý luận và thực tiễn đã bác bỏ toàn bộ những lời lẽ xuyên tạc, suy diễn bịa đặt, phán bừa của y, bởi vì:

Thứ nhất, quyền tự do ngôn luận không phải là quyền tự do tuyệt đối. Quyền tự do ngôn luận là một trong những quyền cơ bản của con người được ghi nhận trong Tuyên ngôn thế giới về quyền con người năm 1948: “Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bày tỏ ý kiến” (Điều 19) và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966: “Mọi người có quyền tự do ngôn luận” (Điều 19).

Tự do ngôn luận là quyền cơ bản, song nó không tách rời với trách nhiệm và nghĩa vụ của công dân, được quy định trong luật pháp quốc tế và pháp luật quốc gia. Tuyên ngôn thế giới về quyền con người năm 1948 tiếp tục khẳng định: “Khi hưởng thụ các quyền và tự do của mình, mọi người chỉ phải tuân thủ những hạn chế do luật định, nhằm mục đích bảo đảm sự công nhận và tôn trọng thích đáng đối với các quyền và tự do của người khác, cũng như nhằm đáp ứng những nhu cầu chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và lợi ích chung của một xã hội dân chủ” (khoản 2 Điều 29) và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966 cũng chỉ rõ: “Việc thực hiện quyền tự do ngôn luận có thể phải chịu một số hạn chế nhất định và những hạn chế này cần được quy định bởi pháp luật, nhằm: a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác; b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của xã hội” (khoản 3 Điều 19).

BÁC BỎ THỦ ĐOẠN XUYÊN TẠC HIẾN PHÁP VIỆT NAM CỦA BẢO KHANH

 

Trên trang “Luatkhoa” đăng bài viết của Bảo Khánh với tựa đề “Nhìn lại đợt góp ý sôi nổi cho Hiến pháp 2013”. Bài viết đưa ra một số luận điệu xuyên tạc Hiến pháp 2013, phủ nhận vai trò của Quốc hội Việt Nam.

Thứ nhất, Bảo Khánh xuyên tạc rằng Hiến pháp Việt Nam được thông qua “theo hướng chọn lọc và nằm trong khuôn khổ định sẵn”. Cần khẳng định, ở Việt Nam, Hiến pháp được xây dựng trên cơ sở tổng kết thực tiễn phát triển đất nước, đáp ứng yêu cầu hội nhập quốc tế và nguyện vọng chính đáng của nhân dân về một xã hội công bằng, dân chủ, văn minh. Nó không phải là một văn bản được “định sẵn” theo ý chí chủ quan của bất kỳ cá nhân hay nhóm lợi ích nào, mà là sự cụ thể hóa đường lối, chủ trương của Đảng Cộng sản Việt Nam về xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân.

Quá trình xây dựng, sửa đổi, bổ sung Hiến pháp luôn tuân thủ quy trình nghiêm ngặt theo quy định của pháp luật. Dự thảo Hiến pháp được công bố công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng để toàn dân đóng góp ý kiến. Đây là một quy trình chưa từng có tiền lệ về quy mô và sự tham gia của người dân trong lịch sử lập hiến ở nhiều quốc gia. Hàng triệu ý kiến đóng góp từ các tầng lớp nhân dân, chuyên gia, nhà khoa học, tổ chức xã hội, kiều bào ở nước ngoài đã được thu thập, tổng hợp và nghiên cứu kỹ lưỡng. Điều này cho thấy Hiến pháp không phải là sản phẩm của một nhóm người “chọn lọc” mà là kết tinh trí tuệ của toàn dân.

XUYÊN TẠC LỊCH SỬ LÀ CÓ TỘI VỚI DÂN TỘC

 

Trên trang “Boxitvn”, Hoàng Quốc Dũng viết bài: “Cách mạng cho ai?”, Y cố tình bóp méo sự thật rằng: “Việc đánh Pháp rồi tự rơi vào quỹ đạo Trung Quốc có thể là sai lầm chiến lược lớn nhất của Việt Nam trong thế kỷ XX”, mục đích nhằm xuyên tạc, phủ nhận tính chính nghĩa và thành tựu to lớn của Nhân dân ta trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược, phá hoại đường lối đổi mới của Việt Nam. Vì vậy, cần nhận diện và đấu tranh bác bỏ.

Thứ nhất, Cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược của Nhân dân ta nhằm xóa bỏ sự thống trị của thực dân Pháp, giành độc lập dân tộc.

Năm 1858, thực dân Pháp ngang nhiên xâm lược nước ta, chúng núp dưới chiêu bài “khai hóa văn minh” để áp đặt sự thống trị, khai thác, vơ vét tài nguyên ở một nước thuộc địa làm giàu cho chính quốc. Để duy trì ách thống trị, thực dân Pháp thi hành chính sách “chia để trị” hòng “làm nguội tình đoàn kết, nghĩa đồng bào trong lòng người An Nam và tạo ra những mối xung khắc giữa anh em ruột thịt với nhau”. Không những thủ tiêu các quyền tự do, dân chủ của người dân, thực dân Pháp còn thẳng tay đàn áp, chém giết những người Việt Nam yêu nước đứng lên chống lại sự thống trị tàn bạo của chúng, tắm các cuộc khởi nghĩa, các phong trào đấu tranh yêu nước trong biển máu. Trước tình hình đó, Nguyễn Ái Quốc ra đi tìm đường cứu nước, Người đã tìm thấy ở học thuyết Mác – Lênin con đường giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng Nhân dân, đó là phải tiến hành con đường cách mạng vô sản; chỉ có chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản mới giải phóng được các dân tộc bị áp bức và những người lao động trên thế giới khỏi ách nô lệ.

Ngày 03/02/1930 Đảng Cộng sản Việt Nam được thành lập, với đường lối lãnh đạo đúng đắn của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta đã đoàn kết, đấu tranh kiên cường làm nên thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm 1945, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ra đời (nay là nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam). Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ ra: Cách mạng Tháng Tám đã giải phóng đồng bào ta ra khỏi chế độ quân chủ chuyên chế và xiềng xích thực dân.

Để duy trì nền hòa bình, Đảng và Chính phủ ta đã nhân nhượng thực dân Pháp thông qua việc ký bản Hiệp định Sơ bộ (06/3/1946) và bản Tạm ước Việt – Pháp (14/9/1946), song quân Pháp vẫn tiếp tục lấn tới, chúng quyết tâm cướp nước ta một lần nữa. Đảng, Chính phủ và Nhân dân Việt Nam buộc phải cầm vũ khí đứng lên chiến đấu bảo vệ nền độc lập dân tộc. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ra Lời kêu gọi Toàn quốc kháng chiến (19/12/1946). Dưới sự lãnh đạo của Đảng, cuộc kháng chiến toàn quốc bùng nổ, với đường lối kháng chiến “toàn dân, toàn diện, lâu dài, dựa vào sức mình là chính”, quân và dân ta đã đánh bại các kế hoạch chiến tranh của kẻ thù, làm nên Chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.

Thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm 1945 và Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ năm 1954, cùng với Hiệp định Giơnevơ được ký kết đã kết thúc thắng lợi cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp của Nhân dân ta, chấm dứt hoàn toàn sự đô hộ của chủ nghĩa thực dân cũ kéo dài gần 100 năm tại Việt Nam.

Thứ hai, thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước là phát huy tinh thần chiến thắng của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, cả nước đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội, tiến hành công cuộc đổi mới thành công.

Thực chất cuộc chiến tranh can thiệp của Mỹ là sự tiếp nối cuộc chiến tranh xâm lược của thực dân Pháp, do Mỹ và ngụy thực hiện. Để giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, Đảng ta đã lãnh đạo tiến hành đồng thời hai chiến lược cách mạng: Cách mạng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc và cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân ở miền Nam. Với tinh thần “tất cả vì miền Nam thân yêu”, cả nước đoàn kết, đồng lòng, kết hợp với sự ủng hộ, giúp đỡ của các nước và nhân dân yêu chuộng hòa bình trên thế giới, nhất là các nước xã hội chủ nghĩa anh em, quân và dân ta đã làm nên những chiến công oanh liệt, tiến tới Đại thắng mùa Xuân năm 1975, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, cả nước đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội, bảo vệ vững chắc Tổ quốc và tiến hành công cuộc đổi mới.

HẠO NHIÊN LẠI PHÁN BỪA

 

Mới đây, trên trang “Vietnamthoibao”, Hạo Nhiên có bài viết: “Hồi hương – Ảo ảnh Việt nam đang “thịnh vượng và tự do” với nhiều luận điệu xuyên tạc trắng trợn những thành tựu phát triển của đất nước, hòng làm suy giảm niềm tin của nhân dân đối với Đảng. Luận điệu xuyên tạc: Thành tựu mà đất nước và nhân dân ta đạt được từ ngày thống nhất đất nước đến nay chỉ là “một ảo ảnh tạm bợ” đã cho thấy dã tâm chống phá Đảng, Nhà nước ta của Hạo Nhiên. Do đó, mỗi chúng ta cần nêu cao cảnh giác và kiên quyết đấu tranh bác bỏ.

Một là, dưới sự lãnh đạo của Đảng, Việt Nam đã đạt được nhiều thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử trên con đường phát triển trở thành một nước xã hội chủ nghĩa.

Sau 50 năm thống nhất đất nước, gần 40 năm thực hiện công cuộc đổi mới, đất nước ta đã vượt qua nhiều khó khăn, thử thách, đạt được những thành tựu vĩ đại, có ý nghĩa lịch sử. Từ một nước nghèo nàn, lạc hậu bị chiến tranh tàn phá nặng nề, bị bao vây, cô lập, đến nay Việt Nam đã trở thành nước đang phát triển, có thu nhập tiệm cận trung bình cao, hội nhập sâu rộng vào nền chính trị thế giới, nền kinh tế toàn cầu, nền văn minh nhân loại, đảm nhiệm nhiều trọng trách quốc tế, có vai trò chủ động, tích cực tại nhiều tổ chức quốc tế, diễn đàn đa phương quan trọng. Độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ được giữ vững; lợi ích quốc gia, dân tộc được bảo đảm. Quy mô nền kinh tế năm 2024 đứng thứ 32 thế giới và nằm trong nhóm 20 nền kinh tế hàng đầu về thương mại và thu hút đầu tư nước ngoài. Đời sống của người dân được cải thiện rõ rệt, tỷ lệ hộ nghèo giảm mạnh, hiện chỉ còn 1,93% (theo chuẩn đa chiều) so với mức hơn 60% năm 1986. Tiềm lực kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, khoa học – công nghệ, quốc phòng, an ninh không ngừng được củng cố. Quan hệ đối ngoại được mở rộng; vị thế, uy tín của đất nước không ngừng được nâng cao. Đến nay, Việt Nam đã có quan hệ ngoại giao với 194 nước là thành viên Liên hợp quốc.

TRẦN QUỐC SÁCH – ĐỪNG MƯỢN DANH “YÊU NƯỚC” ĐỂ XUYÊN TẠC

 

Mới đây, Trần Quốc Sách đăng tải bài viết “Cây muốn lặng, gió chẳng đừng, Việt Nam trước ngã ba định mệnh” trên trang “Viettan” với mục đích chống phá Đảng, Nhà nước ta trên mặt trận đối ngoại.

1. Bài viết đã cố tình xuyên tạc cho rằng: “Việt Nam đang bị cuốn vào thể kẹt giữa hai cường quốc …, nếu không dũng cảm chọn bên sẽ bị gió cuốn trôi giữa cơn bão địa chính trị thế kỷ 21”. Tư duy “chọn bên” gợi nhớ đến thời kỳ thế giới bị chia cắt thành hai cực đối đầu gay gắt. Trong khi đó, trật tự thế giới hiện nay đa cực, đa trung tâm, phụ thuộc lẫn nhau, không còn tồn tại kiểu phân cực cứng nhắc như trước. Chính sách đối ngoại của Việt Nam là độc lập, tự chủ, đa phương hóa, đa dạng hóa quan hệ quốc tế, không phụ thuộc vào bất kỳ quốc gia hay nhóm quốc gia nào. Thực tế, đường lối đối ngoại của Đảng Cộng sản Việt Nam là nhất quán, độc lập, tự chủ, đa phương hóa, đa dạng hóa quan hệ quốc tế; Việt Nam là bạn, là đối tác tin cậy, là thành viên tích cực và có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế, trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền, bình đẳng và cùng có lợi. Quan điểm đó được thể hiện rõ trong các văn kiện Đại hội Đảng XIII và được cụ thể hóa mạnh mẽ trong hoạt động ngoại giao thời gian qua, đặc biệt là chính sách “đối ngoại toàn diện, hiện đại hóa nền ngoại giao Việt Nam, đưa đối ngoại trở thành một trụ cột trong bảo vệ Tổ quốc từ sớm, từ xa”.

BÁC BỎ LUẬN ĐIỆU XUYÊN TẠC CỦA NGUYỄN PHƯƠNG MAI

 

Trên trang “Bbc”, Nguyễn Phương Mai có bài viết “Cây tre Việt Nam – di sản chọn phe”. Thực chất, đây là những luận điệu sai trái, xuyên tạc của các thế lực thù địch, phần tử cơ hội, phản động, nhằm chống phá Đảng và Nhà nước ta. Bởi, mỗi cán bộ, đảng viên và người dân Việt Nam luôn có nhận thức sâu sắc rằng:

1. Tư tưởng ngoại giao “cây tre” như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khái quát tại Hội nghị Đối ngoại toàn quốc năm 2021, “Nền ngoại giao Việt Nam là nền ngoại giao cây tre, mang đậm bản sắc dân tộc, với cội rễ vững chắc, thân hình dẻo dai, và tán cây vươn cao”; đây không chỉ là hình ảnh ẩn dụ sinh động mà còn là một tư tưởng ngoại giao toàn diện, sâu sắc. Cây tre – biểu tượng gần gũi của làng quê Việt Nam – mang trong mình sức sống mãnh liệt, ý chí kiên cường, tinh thần đoàn kết, yêu hòa bình nhưng không khuất phục trước cường quyền. Tre có gốc rễ sâu bền, đại diện cho nền tảng tư tưởng kiên định của ngoại giao Việt Nam là lấy lợi ích quốc gia – dân tộc làm tối thượng. Tre có thân dẻo dai, uốn lượn theo gió mà không gãy, tượng trưng cho sự mềm dẻo, linh hoạt trong đối sách ngoại giao, phù hợp với tình hình cụ thể. Tán tre vươn cao thể hiện tầm nhìn chiến lược, khát vọng vươn lên vì một Việt Nam hùng cường, vì hòa bình, hợp tác và phát triển trên thế giới.

TRUNG TÂM BÁO CHÍ HIỆN ĐẠI – ĐỂ MỪNG, KHÔNG PHẢI ĐỂ LO

 

Trong thời đại thông tin bùng nổ, báo chí và truyền thông đóng vai trò quan trọng trong việc kết nối giữa chính quyền, doanh nghiệp và người dân. Vậy mà trên trang “Doithoaionline”, Dân Trần đăng bài viết “CSVN muốn báo chí là đối tác chiến lược để phản biện và đồng hành” thể hiện sự hoài nghi, cực đoan như: “Khi cộng sản khánh thành thêm một trung tâm báo chí hiện đại thì người dân và doanh nghiệp chỉ có lo chứ không có mừng”. Đây là cách nhìn cảm tính, phiến diện và thiếu công bằng đối với những nỗ lực hiện đại hóa hoạt động báo chí – truyền thông của Nhà nước Việt Nam cần đấu tranh bác bỏ.

Một là, luận điệu cảm tính và phiến diện

Cần nhìn nhận rằng, luận điệu trên là một kết luận võ đoán, không có cơ sở thực tiễn và thiếu dữ liệu cụ thể, nó dựa trên định kiến chính trị hơn là phân tích khách quan. Không có bằng chứng nào chứng minh rằng việc xây dựng một trung tâm báo chí hiện đại sẽ dẫn đến hậu quả tiêu cực cho người dân hay doanh nghiệp. Việc đánh giá một công trình, một chính sách hay một hành động của chính quyền cần dựa vào hiệu quả thực tiễn, tác động xã hội, và mục tiêu phục vụ cộng đồng, chứ không phải chỉ dựa vào tâm lý nghi ngờ hay cảm xúc chống đối. Một công trình hạ tầng, dù do thể chế nào xây dựng, cũng đều cần được đánh giá bằng giá trị sử dụng và hiệu quả phục vụ lợi ích công cộng. Nếu cứ nhìn mọi thứ qua lăng kính tiêu cực, chúng ta sẽ rơi vào cái bẫy của tư duy phủ định, không còn khả năng nhìn nhận khách quan và công bằng.

Hai là, cơ sở hạ tầng báo chí hiện đại là yêu cầu tất yếu của thời đại số

Chúng ta đang sống trong thời đại số – nơi thông tin là tài sản chiến lược và tốc độ lan truyền thông tin có thể ảnh hưởng đến kinh tế, chính trị, văn hóa chỉ trong vài giờ. Trong bối cảnh đó, việc đầu tư vào cơ sở hạ tầng báo chí là điều hoàn toàn tất yếu. Một trung tâm báo chí hiện đại không chỉ phục vụ cho các cơ quan truyền thông nhà nước, mà còn là nơi tổ chức họp báo, tọa đàm, hội nghị, giao lưu báo chí trong nước và quốc tế. Nó tạo điều kiện thuận lợi để: Cung cấp thông tin kịp thời, chính xác từ các cơ quan chức năng; tăng cường tương tác giữa chính quyền và báo giới; hỗ trợ doanh nghiệp, tổ chức xã hội truyền thông minh bạch hơn về hoạt động của mình; tạo không gian làm việc chuyên nghiệp, nâng cao chất lượng nghiệp vụ báo chí. Một trung tâm báo chí hiện đại không phải là công cụ để “kiểm soát” như “Dân Trần” nghĩ, mà là nền tảng để minh bạch hóa dòng chảy thông tin, tăng cường quyền được biết của người dân.

KHÔNG CÓ CHUYỆN VIỆT NAM ĐÀN ÁP TỰ DO TÔN GIÁO

 

Vừa qua, trên “Vietnamthoibao”, Tanya Nguyễn Đỗ có bài viết: “Chính quyền Việt Nam đàn áp một cộng đồng Phật giáo, Thiền Am”, cho rằng, “Việt Nam đang đàn áp tự do tôn giáo ngày càng nghiêm trọng, điển hình là việc đàn áp Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ”. Thực chất, đây là một sự vu cáo trắng trợn sai sự thật.

Thứ nhất, Đảng, Nhà nước Việt Nam khẳng định, tín ngưỡng, tôn giáo là một nhu cầu tinh thần của một bộ phận Nhân dân đã, đang và sẽ đồng hành cùng dân tộc. Đồng bào các tôn giáo là một bộ phận của khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Thực hiện nhất quán chính sách tôn trọng và đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng, theo hoặc không theo một tôn giáo nào của Nhân dân. Kiên quyết đấu tranh và xử lý nghiêm đối với mọi hành động vi phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo và lợi dụng tín ngưỡng tôn giáo làm tổn hại đến lợi ích của Tổ quốc và nhân dân. Luật Tín ngưỡng, tôn giáo năm 2016 của Việt Nam, khẳng định: Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, theo hoặc không theo một tôn giáo nào; mỗi người có quyền bày tỏ niềm tin tín ngưỡng, tôn giáo; thực hành lễ nghi tín ngưỡng, tôn giáo;…. Đồng thời, quy định nghiêm cấm phân biệt đối xử, kỳ thị vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo; ép buộc, mua chuộc hoặc cản trở người khác theo hoặc không theo tín ngưỡng, tôn giáo; xúc phạm tín ngưỡng, tôn giáo;…; lợi dụng hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo để trục lợi. Tất cả các tổ chức, cá nhân vi phạm Luật Tín ngưỡng, tôn giáo đều bị xử lý theo quy định của pháp luật.