Theo P.A Samuelson chính phủ có vai trò quan trọng. Vai
trò đó được biểu hiện qua bốn chức năng chính của nhà nước:
Thứ nhất, thiết lập
khuôn khổ pháp luật. Chính phủ đề ra các quy tắc – trò chơi và sân chơi kinh tế
mà doanh nghiệp, hộ gia đình và cả chính phủ cũng phải tuân theo. Điều này bao
gồm những quy định về tài sản (tài sản tư nhân? Tài sản công?); các quy tắc về
hợp đồng kinh doanh; các trách nhiệm tương hỗ của liên đoàn lao động, những
người sử dụng lao động, các luật lệ xác định môi trường kinh tế cả vĩ mô và vi
mô.
Thứ hai, sửa chữa
những thất bại của thị trường (khắc phục khuyết tật) để thị trường hoạt động
hiệu quả hơn. Trước hết, thất bại mà thị trường gặp phải chính là độc quyền.
Vì vậy, cần thiết phải có sự can thiệp của nhà nước để hạn chế hoặc xoá bỏ độc
quyền, đảm bảo tính hiệu quả của cạnh tranh, hướng tới thị trường cạnh tranh
hoàn hảo. Có như vậy mới đảm bảo cho nền kinh tế vận hành thuận lợi và tăng trưởng thường xuyên cũng
như bảo vệ người sản xuất và người tiêu dùng. Trên thực tế không thể có thị
trường cạnh tranh hoàn hảo. Vì vậy, chính phủ cần ban hành Luật chống độc quyền
và luật lệ kinh tế nhằm làm tăng hiệu quả hoạt động của thị trường cạnh tranh
không hoàn hảo. Ngoài ra sự can thiệp của nhà nước còn nhằm hạn chế những bất
cập trong sử dụng các nguồn lực (có hạn) với tham vọng (không giới hạn) của
người sản xuất. Nhà nước đảm nhiệm hàng hoá công, hàng hoá ít lợi nhuận khu vực
tư nhân không làm và để duy trì nguồn thu ngân sách mà cơ bản và chủ yếu là
thuế nên nhà nước không thể không can thiệp ngày càng sâu và rộng vào nền kinh
tế
Thứ ba, đảm bảo sự công bằng. Cho dù có sự hoạt động hoàn
hảo nhất, lý tưởng nhất thì cơ chế thị trường vẫn có sự phân hoá bất bình đẳng.
Sự bất bình đẳng do cơ chế thị trường gây ra là vấn đề có tính quy luật nhưng
lại tiềm ẩn những bất ổn về mặt xã hội. Giải quyết vấn đề này, nhà nước chủ yếu
dùng các biện pháp kinh tế để thực hiện phân phối lại thu nhập quốc dân. Công
cụ quan trọng nhất là thuế luỹ tiến người giàu phải đóng thuế nhiều hơn tầng
lớp trung lưu; tầng lớp trung lưu đóng thuế nhiều hơn tầng lớp bình dân. Còn
người nghèo có thể được miễn thuế, thậm chí được nhà nước trợ cấp để đảm bảo
cuộc sống
Thứ tư, ổn định kinh tế vĩ mô. P.A Samuelson cho rằng,
việc sử dụng một cách thận trọng quyền lực về tài chính, tiền tệ của chính phủ
có thể ảnh hưởng trực tiếp, mạnh mẽ đến sản lượng, việc làm và lạm phát của nền
kinh tế. Sử dụng các quyền lực của nhà nước về tài chính, tiền tệ phù hợp với
điều kiện nền kinh tế và quy luật khách quan sẽ giúp ổn định các yếu tố vĩ mô,
và ngược lại. Trên thực tế, nhà nước thực hiện các chức năng trên thông qua các
công cụ như thuế, chi tiêu công, lãi suất, mức cung tiền và cả các biện pháp
hành chính khác..
Thông qua việc xác định các
sắc thuế, mức thuế, diện thuế...chính phủ điều tiết tiêu dùng của dân cư, đầu
tư của tư nhân và hoạt động kinh doanh của doanh nhân. Các khoản chi tiêu của
chính phủ có thể thúc đẩy các doanh nghiệp và cả hộ gia đình mở rộng hay thu
hẹp quy mô sản xuất một loại hàng hoá nào đó. Sự mở rộng hay thu hẹp quy mô sản
xuất tác động trực tiếp tới vấn đề việc làm, thu nhập, đời sống của một bộ phận
dân cư. Ngay cả những khoản trợ cấp của chính phủ cho doanh nghiệp hay người
dân cũng phải hướng tới việc kích thích hay hạn chế sản xuất kinh doanh một
loại hàng hoá, trong một không gian, thời gian nhất định.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét