Nhận rõ tính chất nguy hại của
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ
XI chỉ rõ: “Kiên quyết đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu và hoạt động “diễn
biến hòa bình” của các thế lực thù địch. Chủ động phòng ngừa, đấu tranh, phê
phán những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ ta; khắc phục
sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong một bộ phận không
nhỏ cán bộ, đảng viên” .
Sau hơn 30 năm tiến hành công
cuộc đổi mới, đất nước ta đã vượt qua khủng hoảng kinh tế – xã hội và tình
trạng kém phát triển, trở thành nước đang phát triển có thu nhập trung bình,
đang đẩy mạnh công nghiệp hoá, hiện đại hoá và hội nhập quốc tế. Kinh tế tăng
trưởng khá, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa từng bước hình
thành, phát triển; chính trị – xã hội ổn định; quốc phòng, an ninh được tăng
cường; văn hoá – xã hội có bước phát triển; bộ mặt đất nước và đời sống của nhân
dân có nhiều thay đổi; dân chủ xã hội chủ nghĩa được phát huy và ngày càng mở
rộng; khối đại đoàn kết toàn dân tộc được củng cố và tăng cường. Công tác xây
dựng Đảng, xây dựng Nhà nước pháp quyền và cả hệ thống chính trị được đẩy mạnh.
Sức mạnh về mọi mặt của đất nước được nâng lên; độc lập, chủ quyền, thống nhất,
toàn vẹn lãnh thổ và chế độ xã hội chủ nghĩa được giữ vững. Quan hệ đối ngoại
ngày càng mở rộng và đi vào chiều sâu; vị thế và uy tín của Việt Nam trên
trường quốc tế được nâng cao.
Tuy nhiên, trong bối cảnh đất
nước hội nhập ngày càng sâu rộng và đầy đủ vào nền kinh tế thế giới, bên cạnh
những cơ hội lớn do toàn cầu hóa kinh tế đem lại, chúng ta cũng đang đứng trước
không ít khó khăn, thách thức lớn, đan xen nhau, tác động tổng hợp và diễn biến
phức tạp; đặc biệt vấn đề “tự diễn biến” đang nổi lên như một nguy cơ gây mất
ổn định chính trị – xã hội, mất định hướng xã hội chủ nghĩa và không thể xem
thường. Nếu chúng ta không chủ động phòng ngừa từ trước, ngăn chặn từ xa, lơ là
chủ quan, mất cảnh giác với thủ đoạn “tự diễn biến” của các thế lực thù địch
thì tất yếu sẽ dẫn đến những hệ lụy tiêu cực về mặt tư tưởng, tâm lý trong xã
hội và hậu quả không lường hết được.
Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ
XI đã nêu rõ: “Những biểu hiện xa rời mục tiêu của chủ nghĩa xã hội, “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” có diễn biến phức tạp. Các thế lực thù địch tiếp tục
thực hiện âm mưu “diễn biến hòa bình”, gây bạo loạn lật đổ, sử dụng các chiêu
bài “dân chủ”, “nhân quyền” hòng làm thay đổi chế độ chính trị ở nước ta”. Tình
hình đó đòi hỏi mỗi cán bộ, đảng viên phải luôn nhận rõ thực chất của những
biểu hiện “tự diễn biến”, để từ đó đề ra được các biện pháp hữu hiệu làm thất
bại mọi âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch. “Tự diễn biến” (nói đầy đủ
thuật ngữ là “tự diễn biến hòa bình”), đó là quá trình biến đổi, chuyển hóa bên
trong mỗi người từ ý thức đến hành động trên các mặt: chính trị, tư tưởng, đạo
đức, văn hóa, lối sống… theo xu hướng dần xa rời, từ bỏ hệ tư tưởng, lập
trường, giá trị, lợi ích, nguyên tắc… xã hội xã hội chủ nghĩa và “tự chuyển
hóa” sang quan điểm, lập trường, giá trị tư sản.
Trong chiến lược “diễn biến hòa
bình”, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch là chủ thể tác động tạo ra “tự
diễn biến”. Đối tượng tác động nằm trong Đảng, trong hệ thống chính trị, trong
xã hội, trong đội ngũ đảng viên, công chức, nhưng chủ yếu hướng đích mà các thế
lực thù địch muốn tạo ra chính là đội ngũ cán bộ, đảng viên, nhất là những
người đã và đang giữ những trọng trách cao trong Đảng, Nhà nước, trong lực
lượng Quân đội, Công an. “Tự diễn biến” bao gồm cả nguyên nhân bên trong và bên
ngoài, nguyên nhân khách quan và chủ quan, song quá trình và mức độ “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” đến đâu, vẫn do các nguyên nhân bên trong, nguyên nhân
chủ quan; tức là, do chính chúng ta quyết định. V.I.Lênin – vị lãnh tụ thiên
tài của giai cấp vô sản thế giới đã cảnh báo: “Không ai có thể tiêu diệt được
chúng ta, ngoài những sai lầm của bản thân chúng ta… Nếu chúng ta do sai lầm mà
gây ra sự chia rẽ thì tất cả sẽ sụp đổ”. Vì thế, nhận diện đúng các nguyên nhân
dẫn đến “tự diễn biến” có ý nghĩa rất quan trọng và cấp thiết, nhằm phát hiện
kịp thời và phá vỡ các mầm mống, khả năng “tự diễn biến” trên các lĩnh vực của
đời sống xã hội.
“Tự diễn biến” trên lĩnh vực tư
tưởng chính trị diễn ra rất phức tạp, đa dạng, nhiều cấp độ, trong đó cấp độ
cao nhất là sự suy thoái về tư tưởng chính trị, biểu hiện đó là: phủ nhận nền
tảng tư tưởng của Đảng ta là chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh; đòi
Đảng từ bỏ nguyên tắc tập trung dân chủ và thực hiện đa nguyên chính trị, đa
đảng đối lập; phê phán lịch sử cách mạng thiếu khách quan, toàn diện; xét lại
con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta, kêu gọi thay bằng chế độ tư bản
chủ nghĩa; xuyên tạc, bôi đen hình ảnh lãnh tụ Hồ Chí Minh và các đồng chí lãnh
đạo của Đảng, Nhà nước, Quân đội, Công an…
Thực tiễn cho thấy, khi tư
tưởng chính trị chệch hướng sẽ làm cho bộ máy Đảng và Nhà nước bị chia rẽ và
nguy cơ tự sụp đổ của chế độ chính trị là khó tránh khỏi. Vì vậy, các thế lực
thù địch luôn đặt trọng tâm thúc đẩy “tự diễn biến” về tư tưởng chính trị,
trước hết nhằm vào các cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng, Quốc hội, Chính phủ,
là nơi hoạch định ra đường lối, chủ trương, chính sách của đất nước. Tùy theo
từng đối tượng và phạm vi tác động, chúng sử dụng những thủ đoạn, nội dung,
hình thức và phương pháp thúc đẩy “tự diễn biến” về tư tưởng chính trị khác
nhau.
“Tự diễn biến” trên lĩnh vực
kinh tế là sự phủ nhận của một số người đối với kinh tế thị trường định hướng
xã hội chủ nghĩa; hạ thấp, đi đến làm mất vai trò chủ đạo của kinh tế nhà nước,
vai trò quản lý kinh tế của nhà nước xã hội chủ nghĩa; đòi tư nhân hóa hoàn
toàn nền kinh tế, xóa bỏ chế độ công hữu tư liệu sản xuất chủ yếu để thay thế
bằng chế độ chiếm hữu tư nhân tư bản chủ nghĩa… Quá trình “tự diễn biến” trên
lĩnh vực kinh tế càng trở nên nguy hiểm trong điều kiện các thế lực thù địch có
tiềm lực kinh tế mạnh hơn chúng ta nhiều lần. Chúng đã và đang tìm mọi cách lợi
dụng những kẽ hở trong cơ chế quản lý, chính sách, khoét sâu vào những hạn chế,
khuyết điểm của chúng ta để cổ súy, thúc đẩy tư nhân hóa nền kinh tế, nhằm đến
một giai đoạn nhất định, khi sở hữu tư nhân tư bản chủ nghĩa giữ vai trò chi
phối cơ sở hạ tầng kinh tế, thực chất là đã chuyển hóa thành kinh tế tư bản chủ
nghĩa, thì kiến trúc thượng tầng xã hội chủ nghĩa chỉ còn tồn tại trên danh
nghĩa và thực sự đã “đổi màu”. Khi đó, chế độ kinh tế xã hội chủ nghĩa được
thay bằng chế độ kinh tế tư bản chủ nghĩa.
“Tự diễn biến” trên lĩnh vực văn hóa, xã hội,
đạo đức, lối sống biểu hiện ở việc sùng bái, chạy theo văn hóa, lối sống tư
sản; từ bỏ các giá trị văn hóa, đạo đức truyền thống dân tộc, các giá trị xã
hội chủ nghĩa; xuyên tạc trắng trợn lịch sử, phủ nhận nền văn hóa cách mạng;
thương mại hóa các hoạt động văn hóa một cách thái quá, đánh mất bản sắc văn
hóa dân tộc; đề cao chủ nghĩa cá nhân, thói đạo đức giả, vị kỷ, xa hoa, trụy
lạc… Điều rất nguy hại là “tự diễn biến” về đạo đức, lối sống lại diễn ra ở một
bộ phận cán bộ, đảng viên của hệ thống chính trị và sẽ dẫn đến những tổn thất
khôn lường đối với sự nghiệp cách mạng, thậm chí đối với cả vận mệnh của Đảng
Cộng sản và chế độ xã hội chủ nghĩa, như đã từng diễn ra ở các nước xã hội chủ
nghĩa Đông Âu và Liên Xô trước đây.
Cùng với thành tựu đạt được sau
30 năm đổi mới, cũng như khó khăn thách thức mà đất nước đã và đang vượt qua;
trước yêu cầu của sự nghiệp cách mạnh trong giai đoạn mới, hơn bao giờ hết,
Đảng cần tự đổi mới, tự chỉnh đốn, xây dựng Đảng thật sự vững vàng về chính
trị, tư tưởng; thống nhất cao về ý chí, hành động; trong sạch về đạo đức, lối
sống; chặt chẽ về tổ chức; gắn bó mật thiết với nhân dân, đủ sức lãnh đạo đưa
đất nước ngày càng phát triển. Mỗi chúng ta cần nêu cao ý thức cảnh giác,
phòng, chống “tự diễn biến” trong nội bộ, trước hết chú trọng thực hiện một số
giải pháp cơ bản sau:
Một là, luôn
kiên định mục tiêu, lý tưởng xã hội chủ nghĩa; giữ vững và phát huy sức mạnh
khối đại đoàn kết toàn dân tộc; giữ vững truyền thống và bản sắc văn hóa dân
tộc…
Hai là, chủ
động phòng ngừa, đấu tranh, phê phán mọi biểu hiện “tự diễn biến” từ phía các
thế lực thù địch và từ phía nội bộ ta trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã
hội, ở mọi lúc, mọi nơi, mọi cấp độ, cả ở trong nước và ngoài nước.
Ba là, kết
hợp chặt chẽ giữa “xây” và “chống”, lấy “xây” làm cơ sở quyết định để “chống”.
Trước hết, phải xây dựng hệ thống chính trị thực sự trong sạch, vững mạnh để
“miễn dịch” trước mọi sự tác động tiêu cực từ bên ngoài. Cùng với đó, kịp thời
phát hiện các nguy cơ “tự diễn biến” từ khi còn ở dạng mầm mống, khả năng thì
mới có thể “chống” tốt. Luôn tích cực, chủ động, kiên quyết đấu tranh, bài trừ
tệ nạn tham nhũng, lãng phí và bệnh quan liêu, coi đó như một loại “giặc nội
xâm”, không khác gì với đấu tranh làm thất bại chiến lược “diễn biến hòa bình”
của các thế lực thù địch.
Bốn là, công
tác tổ chức cán bộ phải luôn gắn kết với tăng cường giáo dục, rèn luyện đội ngũ
cán bộ, đảng viên trong tình hình mới. Coi đây là biện pháp cốt lõi để triệt
tiêu mọi âm mưu, thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” của các thế
lực thù địch.
Năm là, coi
trọng gắn kết chặt chẽ công tác tổ chức cán bộ với tăng cường giáo dục, rèn
luyện đội ngũ cán bộ, đảng viên về bản lĩnh chính trị, lý luận cách mạng, năng
lực công tác, phẩm chất đạo đức, lối sống, để họ không dao động trước bất kỳ
tình huống khó khăn, phức tạp nào, yên tâm với vị trí, cương vị và hoàn thành
tốt nhiệm vụ được giao.
“Tự diễn biến” là vấn đề rất
nguy hiểm, nhưng nó xâm nhập được vào nội bộ chúng ta hay không, điều đó hoàn
toàn phụ thuộc vào chính chúng ta. Cần khẳng định, khi mỗi cán bộ, đảng viên
luôn nhận thức rõ mọi âm mưu, thủ đoạn chiến lược “diễn biến hòa bình” của các
thế lực thù địch, trong bất cứ điều kiện, hoàn cảnh nào cũng vững niềm tin son
sắt vào sự lãnh đạo của Đảng, vào thắng lợi công cuộc đổi mới, thì dù các thế
lực thù địch có tìm mọi cách để thúc đẩy “tự diễn diễn”, “tự chuyển hóa” đến
đâu, chúng cũng không thể đạt được ý đồ thâm hiểm làm chuyển hóa chế độ xã hội
chủ nghĩa ở nước ta mà toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta đã lựa chọn.
H.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét