Tối 15-10, sau hai ngày nỗ lực hết sức, không quản gian khổ, hiểm nguy, lực lượng tìm kiếm cứu nạn đã tìm được 13 đồng chí cán bộ đoàn công tác của Quân khu 4 và tỉnh Thừa Thiên-Huế gặp nạn trên đường thực hiện nhiệm vụ cứu hộ, cứu nạn người dân tại khu vực thủy điện Rào Trăng 3 hôm 12-10. Đây là một trong những tổn thất, mất mát rất lớn của quân đội khi thực hiện nhiệm vụ trong thời bình nói riêng, của đất nước ta nói chung...
Vậy nhưng mới đây, trang tin
Dân luận, tài khoản Thảo Teresa, Hoàng Dũng đã táng tận lương tâm đăng tải một
số bài viết, với nội dung nghi ngờ, mỉa mai, bôi nhọ sự hy sinh anh dũng của 13
đồng chí cán bộ đoàn công tác của Quân khu 4 và tỉnh Thừa Thiên-Huế gặp nạn
trên đường thực hiện nhiệm vụ cứu hộ, cứu nạn người dân tại khu vực thủy điện
Rào Trăng 3. Chúng đặt ra nhiều câu hỏi về sự chân thật, lý do vì sao 13 cán bộ
lại trèo đèo lội suối vào chốn ấy: “Theo lẽ thường, các cán bộ đảng- nhà nước
và các sĩ quan cấp tá trở lên đã rất sợ chết, không dám để tay chân dính mưa
hay bùn đất, nói gì đến chuyện cả đàn kéo nhau đi vào rừng mưa đang sạt lở”
(?!!). Rồi chúng hả hê trước sự hy sinh cao cả ấy, cho rằng “rất đáng đời”
(?!!).
Dẫu biết rằng mõm chó khó mọc
được ngà voi, nhưng khốn nạn thế này, xưa nay Ad đúng là mới gặp được!
Vì sao ư?!
Vì sao giữa lúc mưa lũ hiểm
nguy, đi lại vô cùng khó khăn, gian khổ, sự cố có thể đe dọa tính mạng bất cứ
lúc nào mà cán bộ, chiến sĩ vẫn quyết tâm thực hiện nhiệm vụ, dù phải hy sinh
tính mạng của mình cũng không chùn bước? Điều đó hẳn bây giờ ai cũng sẽ trả lời
được: Cứu giúp nhân dân là nhiệm vụ chiến đấu trong thời bình của Bộ đội Cụ Hồ.
Với cán bộ, chiến sĩ quân đội, cứu giúp nhân dân không chỉ là nhiệm vụ đơn
thuần, mà là mệnh lệnh từ trái tim. Chính vì suy nghĩ cao cả ấy mà bộ đội đã
đặt sức khỏe, tính mạng của nhân dân lên trên mạng sống của mình. Chính mệnh
lệnh trái tim đã thôi thúc cán bộ, chiến sĩ đạp bằng mọi hiểm nguy, gian khó để
có mặt cứu dân nhanh nhất, bởi nếu chậm thì họ tự thấy mình không hoàn thành
nhiệm vụ, như làm lỡ thời cơ cấp cứu người thân.
Khi thiên tai, bão lũ đổ tai
ương xuống dải đất miền Trung ruột thịt không chỉ tàn phá của cải vật chất mà
còn cướp đi nhiều sinh mạng người dân. Tất cả cán bộ, chiến sĩ quân đội đều
nhận rõ trách nhiệm của mình phải tiên phong trong việc cùng cấp ủy, chính
quyền địa phương và các lực lượng giúp nhân dân qua cơn nguy cấp. Vì thế, dù ai
cũng đớn đau, thương tiếc khi biết tin đồng chí, đồng đội mình hy sinh trong
khi thực hiện nhiệm vụ cứu dân; ai cũng nghẹn lòng mỗi khi tìm thêm được thi
thể của đồng đội trong bùn đất lấp vùi; ai cũng biết khi mình thực hiện nhiệm
vụ cũng có thể gặp hiểm nguy, hy sinh như thế; nhưng tuyệt nhiên không cán bộ,
chiến sĩ nào vì thế mà chùn lòng quyết tâm, thậm chí còn ngược lại! Những ngày
qua, trên khắp dải đất miền Trung, hàng chục nghìn cán bộ, chiến sĩ vẫn tiếp
tục dầm mình trong lũ dữ để cứu giúp nhân dân, luôn tiên phong, xung kích ở
những nơi hiểm nguy, gian khó nhất!
Dân luận, Thảo Teresa, Hoàng
Dũng đặt ra câu hỏi và nghi ngờ sự hy sinh ấy, vì lũ phản dân - hại nước, chực
chờ nỗi đau của đồng loại để lao vào cấu xé, chui rúc gầm giường để gõ phím
kiếm Dollar....làm sao có thể hiểu được tình cảm vì dân vì nước, có thể hiểu
được mệnh lệnh từ trái tim, không quản gian khó, chẳng ngại hy sinh của họ - 13
anh hùng trong lòng của dân tộc Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét