Câu chuyện ông trở thành người đứng đầu cơ quan lãnh
đạo cao nhất (Chủ tịch Hội đồng tín thác) Đại học Fullbright Việt Nam (FUV),
cùng với những tuyên bố của ông gần đây nhằm nêu lên công lao trong việc vận
động thành lập FUV và lý do ông được ngồi vào chiếc ghế Chủ tịch, đang gây phân
hóa dữ dội trong dư luận xã hội thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng. Để
rộng đường dư luận, tôi xin gửi tới ông và những người đang ủng hộ ông lá thư
ngỏ này, với mong muốn diễn giải rõ hơn, đầy đủ hơn, khách quan hơn về những
vấn đề đó để ông và họ được rõ.
Trước hết, tôi xin nêu một số
thông tin để làm rõ hơn về nguồn tài chính và vai trò Hội đồng Tín Thác của một
đại học kiểu Mỹ như FUV:
Thứ nhất, Số tiền 20 triệu USD vốn ban đầu cho việc xây dựng FUV được nhắc đến như
đóng góp, ưu đãi mới của chính phủ Mỹ. Thực tế là: 20 triệu USD đó chính là
khoản còn lại từ chương trình VEF (Quỹ Giáo dục Việt Nam - đã được thực hiện từ
năm 2000, trích 5 triệu USD/năm trên tổng số 100 triệu USD cho chương trình học
bổng) là món tiền chính quyền Sài Gòn nợ chính quyền Hoa Kỳ trước 1975, mà nhà
nước Cộng hòa xã hội Việt Nam nhận trả phía Mỹ theo thông lệ quốc tế. Nói cách
khác, thực chất đây là việc chuyển một món tiền có sẵn - từ mục đích cấp học
bổng hàng năm sang mục đích tài trợ ban đầu cho FUV - chứ không phải do ông vận
động để gây quỹ đặc biệt cho FUV.
Thứ hai, Đối với một đại học
kiểu Mỹ như FUV, vai trò của một Hội đồng Tín Thác và người đứng đầu Hội đồng
như ông không đơn giản bó hẹp trong nhiệm vụ gây quỹ mà là quyết định định
hướng chiến lược của trường, và đề ra chủ trương với hàng loạt vấn đề phức tạp
liên quan đến những bên có lợi ích khác nhau trong xã hội. Chính Hội đồng lựa
chọn và bổ nhiệm Hiệu trưởng. Điều này nhằm mục đích phủ định ý kiến cho rằng
đây là vị trí của ông với vai trò hạn hẹp, hàm ý không đáng để dư luận quan
tâm, tranh cãi.
Tôi cũng không tán thành kiểu
khép những người phản đối việc bổ nhiệm ông là bảo thủ không hướng về tương
lai, “không ủng hộ hòa giải”. Ví dụ như, tôi theo quan điểm phản đối ông nhưng
bạn bè của tôi không hề kết luận là tôi không hướng về tương lai, “không ủng hộ
hòa giải”. Nếu ông không có quá khứ nặng nề đối với nhân dân Việt Nam, thì chắc
không ai bình luận gì.
Trước một số không ít người Việt Nam (có thể về nhận thức chính trị, hay vì
một mục đích gì đó) kêu gọi “hãy rộng lượng, bao dung, tha thứ, hãy hướng về
tương lai, vì tương lai của Việt Nam, ủng hộ Bob Kerry…”, tôi muốn có đôi điều
như sau:
Thứ nhất, việc tha thứ hay không tha thứ cho vai trò của Bob Kerry trong vụ thảm sát
ở thôn Thạnh Phong (2/1969) là quyền của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, có thể tha thứ
nhưng không thể tán thành việc Bob Kerry giữ vị trí lãnh đạo một trường ĐH, để
giáo dục nhân cách, định hướng tư tưởng cho cả một thế hệ tại Việt Nam.
Thứ hai, chúng ta đang chứng kiến một dạng kêu gọi nhau thi đua bày tỏ “vị tha, cao
thượng”. Nhân dân Việt Nam ta đã không còn phải chứng tỏ, chứng minh một lần
nữa tính nhân văn của mình trong quan hệ với kẻ thù trước đây mà dư luận quốc tế,
đặc biệt bản thân các cựu chiến binh Hoa Kỳ, đã công nhận từ lâu. Tôi ngạc
nhiên về những tình cảm cảm thông sâu sắc dành đặc biệt cho sự khổ tâm của Bob
Kerry với “những lời thốt ra từ gan ruột”, ca ngợi ông “rất can đảm khi quyết
định nhận cương vị hiện nay”! Trong khi đó, tôi nhớ đến lời của một người ở Bảo
tàng Chứng tích Chiến tranh, nơi đang trưng bày chứng tích về vụ thảm sát ở
Thạnh Phong, thương xót cho các nạn nhân chưa hề được người có tội trở về thắp
cho họ một nén hương. Người đó chắc sẽ đau khổ tột cùng khi phải tưởng tượng
cảnh hàng trăm hàng ngàn sinh viên Việt Nam Đại học Fulbright sẽ gọi ông Bob
Kerry một cách tôn kính là “Thầy” theo phong tục Á Đông và đặc biệt ở Việt Nam.
Và tôi lại nghĩ, đến một ngày nào đó, ảnh của ông Bob Kerry sẽ được treo tại ĐH
Fulbright ở vị trí trang trọng nhất dành cho các vị sáng lập của trường!
Hiện giờ quả bóng đang nằm về
phía Nhóm sáng lập Đại học Fulbright. Vì đây là một dự án giáo dục với ý nghĩa
và hệ lụy sâu rộng, tôi hi vọng nhóm sẽ nghĩ lại và cùng ông Bob Kerry đưa ra
giải pháp ổn thỏa: chọn một người khác thay cho ông đảm nhiệm vị trí lãnh đạo
Hội đồng Tín thác FUVn
Hãy trong sáng khi đến với Việt Nam
Trả lờiXóaChúng ta mở cửa nhưng ko thể tùy tiện,dễ dãi được.
Trả lờiXóaChúng ta ko được tùy tiện,dễ dãi.người đứng đầu phải là tấm gương sáng về trí tuệ và đạo đức.
Trả lờiXóa